Xèo!
Trên bầu trời, cùng với ánh kiếm lóe lên, một tên tu sĩ Nhân Tiên cảnh xông lên ở đằng trước nhất chỉ cảm thấy hoa mắt, tiếp đó cảm thấy thân thể của mình hình như trở nên cực kỳ mềm mại.
Tầm nhìn của y nhanh chóng xoay tròn, từ bầu trời đến mặt đất, lại từ mặt đất đến bầu trời, cho đến lúc y nhìn thấy một bộ thân thể không đầu đang lao ra mới đột nhiên kịp phản ứng lại, bộ thân thể không đầu kia hình như rất quen thuộc, sau đó bên tai mới truyền đến tiếng nổ vang rền quen thuộc của Phong Hỏa Luân của Từ Khuyết.
Ngay sau đó, mắt y tối sầm lại, đầu lâu triệt để rơi lên trên mặt đất, dập thành một vũng mãu, bị mặt đất nóng rực bốc hơi lên.
Cho đến chết, y đều không biết là mình chết như thế nào.