Trong sương mù trắng xóa dày đặc, đoàn người Từ Khuyết chậm rãi ung dung tiến lên.
Sương mù dày che lấp tầm nhìn, cũng trở ngại thần hồn cảm ứng, không thể không khiến bọn họ phải cẩn thận từng li từng tí một.
Ngoại trừ nguy hiểm không biết có khả năng tồn tại ở bên trong mảnh bí cảnh này, bọn họ cũng lo lắng hộ đạo giả của phía Thần Nông Thị tộc, dù sao cũng là mấy vị Kim Tiên cảnh đỉnh phong, không thể không đề phòng.
Nhưng mà tiến lên hồi lâu, nguy hiểm vẫn chưa từng xuất hiện, mãi đến tận xuyên qua hơn nửa mảnh sương mù dày, Từ Khuyết mới hơi nhíu mày.
- Kỳ quái, ta làm sao có một loại cảm giác bị người nhìn chằm chằm?