Cây côn này chính là trường kích vỡ một đầu của Liễu Vấn Phong kia.
Mũi kích đã gãy không thấy, chỉ còn một phần thân, nhìn qua chỉ giống như một thanh hắc côn, nhưng so với hắc côn mà Từ Khuyết dùng để gõ ngất người khác còn muốn lớn hơn một vòng, đồng thời cầm trong tay rất nặng, ước chừng mấy ngàn cân, khi tay hắn nắm lấy hắc côn, rõ ràng cảm nhận được một luồng hàn ý lạnh thấu xương.
- Từ đạo hữu, có thể cho ta mượn vật này xem một chút không?
Lúc này, Lam Tâm Nguyệt đột nhiên mở miệng nói, hiếu kỳ nhìn trường kích vỡ trong tay Từ Khuyết.
- Được.