Lúc này, Hàn Lãnh Tuyết cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao bây giờ hắn đã hiểu rõ, có vài lúc thật sự không thể quá sĩ diện, nếu không sẽ chỉ khiến mình mệt mỏi đến chết, đồng thời còn hại người bên cạnh mình.
- Ta thật sự chưa từng nghĩ tới chuyện xây dựng môn phái xong còn phải làm nhiều chuyện như vậy. Nếu không có ngươi, ta chắc hẳn sẽ phạm phải sai lầm lớn trong chuyện này. Chờ đến sau này lại xảy ra những chuyện tương tự, sợ rằng cho dù ta muốn xử lý cũng không có cách nào xử lý được.
Đến lúc này, Hàn Lãnh Tuyết mới hoàn toàn hiểu rõ Lâm Phong phải bỏ ra bao nhiêu tâm tư, trí lực cân nhắc để làm như vậy. Hơn nữa, hắn làm vậy thật sự đã loại bỏ một tai họa ngầm lớn cho cả môn phái.
Bây giờ tất cả mọi người đều tuân theo quy định, môn phái này mới thật sự có hy vọng, Đệ Nhất Thiên Hạ mới quả thật bắt đầu chậm rãi phát triển giống như Lâm Phong nghĩ.