Sau đó bọn họ đi tới chỗ ở của Hàn Lãnh Tuyết. Sau khi đi tới đây bốn người bọn họ đã trò chuyện rất vui vẻ. Hàn Lãnh Tuyết đồng thời còn hỏi thăm về chuyện liên quan đến lai lịch của Lâm Phong. Lâm Phong tất nhiên không thể nói ra lai lịch thật sự của mình cho Hàn Lãnh Tuyết biết. Tuy nhiên hắn không lừa gạt Hàn Lãnh Tuyết rằng mình là ẩn sĩ của một môn phái nào đó.
Hàn Lãnh Tuyết thấy Lâm Phong không muốn nói ra lai lịch thật sự của mình thì không hỏi tiếp nữa. Tuy nhiên Hàn Lãnh Tuyết vẫn tò mò không biết ba người Lâm Phong, Tiên Ông Lão Giả và Thần Long tiếp theo có dự định gì. Dù sao với thực lực của ba người Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả, nếu bọn họ quả thật muốn gia nhập một môn phái nào đó tất nhiên sẽ nhận được địa vị rất cao.
Nhưng bây giờ đám người Lâm Phong rõ ràng không có ý định gia nhập vào bất cứ môn phái, họ chỉ muốn làm tán tu mà thôi.
Thật ra, hai người Lâm Phong và Tiên Ông Lão Giả chỉ không muốn bị ràng buộc mà thôi. Tình hình của Hàn lạnh Tuyết cũng tương tự. Dù sao bản thân hắn không gia nhập bất kỳ môn phái nào, đồng thời cũng không thành lập bất kỳ môn phái nào, chỉ thu nhận một đám thủ hạ tới làm vài việc cho mình mà thôi. Như vậy, có đôi khi có chuyện, hắn cũng không cần phải đích thân ra ngoài.
- Thật ra ta cũng có suy nghĩ giống như hai vị, ta cũng không muốn gia nhập vào bất cứ môn phái nào, làm vậy chỉ khiến bản thân mình càng thêm mệt mỏi. Tuy nhiên không thể không thừa nhận, nếu có một môn phái quả thật vẫn thoải mái hơn rất nhiều, tối thiểu có một số việc sẽ thuận tiện hơn. Ta vẫn có ý tưởng muốn thành lập một môn phái, không biết ba vị đạo hữu suy nghĩ thế nào?