Nhưng hắn không có cách nào, có thể giữ lại một mạng đã không tệ rồi. Nếu không phải hắn hạ quyết định, sợ rằng bây giờ cái mạng này của hắn cũng mất.
Tuy nhiên Mạc Bắc không thể bỏ đi như vậy được. Hắn biết rõ, nếu hắn thật sự bỏ đi như vậy, hắn vĩnh viễn không có cách nào tiến thêm một bước.
Dù sao thiếu linh thú kia giúp đỡ, hắn dựa vào bản thân khó có thể đột phá được, trừ khi hắn gặp được kỳ ngộ gì khác, nhưng chuyện đó đâu phải muốn gặp là gặp được.
- Lâm Phong ta nhớ kỹ ngươi rồi, ta sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết ngươi, ta tuyệt đối không thể để làm cho ngươi lớn lối như vậy đâu.
Bây giờ Mạc Bắc xem như đã hoàn toàn nhớ kỹ cái tên Lâm Phong này, trong lòng hắn cũng xem Lâm Phong kẻ địch lớn nhất của mình.