Lúc này, Thôn Kim Thú đã hoàn thành được chuyện của mình, sau đó ngất đi. Thôn Kim Thú chỉ có thể dựa vào ý chí mới đi đến đây, nếu không hắn đã sớm bất tỉnh. Nhưng bất kể nói thế nào, cũng may là tính mạng của hắn xem như được bảo vệ. Mặc dù hắn phải trả giá đắt, nhưng chung quy còn tốt hơn mất mạng. Như vậy, tình hình tiếp theo khá nghiêm trọng đối với Lâm Phong.
Dù sao một Khôn Mãng tiên nhân đã khó giải quyết, nhưng nếu quả thật có hai kẻ địch cấp bậc như Khôn Mãng tiên nhân, vậy rất nguy hiểm.
- Xem ra người này đã để mắt tới chúng ta, hơn nữa hắn biết rõ, nếu trực tiếp đánh với chúng ta, hắn không có phần thắng cao, cho nên hắn lựa chọn loại đánh lén này. Tiếp theo, chúng ta tuyệt đối đừng tách ra. Ta sẽ lập một đại trận trong khu vực gần đây, chúng ta sẽ dựa vào đại trận này đối phó với bọn họ.
Lâm Phong biết rất rõ, hai kẻ địch cấp bậc tiên nhân quả thật không dễ đối phó như vậy. Chỉ dựa vào thực lực của bản thân bọn họ, cuối cùng có khả năng sẽ thắng thảm. Cho nên bọn họ phải dựa vào chút ngoại lực. Bây giờ, bọn họ chỉ có thể dựa vào trận pháp này.
Tuy không thể bảo đảm một trăm phần trăm làm cho bọn họ an toàn, nhưng tối thiểu có thể tăng thêm mấy phần thắng. Nếu không quá nguy hiểm, Lâm Phong không muốn nhìn thấy thương vong.