Tuy hắn không muốn tiếp nhận tình huống không muốn xảy ra này, nhưng nếu xuất hiện, Hành Thiên Sách cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.
- Nếu ta nói như vậy, khẳng định có đạo lý của ta, tuy nhiên ta chắc chắn không thể nói trắng ra cho ngươi biết được, trừ khi ta muốn chủ động nói cho ngươi biết, nếu không cho dù ngươi giết ta cũng vô dụng.
Lúc này, Hành Thiên Sách thật sự có ý bình sứt không sợ mẻ, dù sao hắn ở dưới tay của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cũng rất nguy hiểm, vậy ngược lại không bằng bí quá hoá liều, có lẽ còn có thể làm cho mình an toàn hơn. Hơn nữa, Hành Thiên Sách không nói loạn, hắn thật sự có căn cứ, cho nên bây giờ tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc thật sự có nguy hiểm tới tính mạng.
Hành Thiên Sách không ngờ được tình hình này sẽ xuất hiện, dù sao tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc đột nhiên xuất hiện, đã làm rối loạn tất cả vạch kế hoạch của hắn. Vào giây phút hắn bị tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc này bắt được, tình cảnh của Hành Thiên Sách thật ra đã rất nguy hiểm. Nếu tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc này muốn giết hắn, Hành Thiên Sách thật sự không có năng lực đánh trả.
Hành Thiên Sách hiểu rất rõ về tình hình này. Hắn biết rõ mình không phải là đối thủ của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, hơn nữa hắn cũng biết Thôn Phệ Ma Tộc là loại chủng tộc gì, cho nên hắn ở trong tay của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc sẽ rất nguy hiểm.