Điều này hoàn toàn không giống với một người đã bị thương nặng, cho nên rất có thể trạng thái của Lâm Phong đặc biệt tốt. Thực lực của hắn cường hãn như thế làm Hành Thiên Sách bắt đầu lo lắng. Hắn nhìn hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú ngồi vững vàng ở phía xa, hắn biết chuyện này không đúng, mình không thể tiếp tục chiến đấu nữa, nếu tiếp tục chiến đấu nữa, mình có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Cho nên lúc này hắn muốn chạy trốn, chỉ có điều muốn trốn thoát khỏi tay của Lâm Phong đâu dễ như vậy.
- Không phải vừa rồi ngươi rất tự tin à? Sao bây giờ ngươi lại muốn chạy? Nếu ngươi đã tới thì đừng đi nữa, ở lại chỗ này đi.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy động tác của Hành Thiên Sách đã hiểu rõ, bây giờ người này muốn chạy. Nhưng Lâm Phong khẳng định sẽ không cho hắn có cơ hội này. Tiết tấu công kích của Lâm Phong càng lúc càng nhanh, hơn nữa này cường độ công kích cũng tăng lên.
Hành Thiên Sách nhìn thấy tình hình này đã biết, xem ra chuyện mình lo lắng nhất vẫn xảy ra. Người này căn bản không bị thương nặng lắm, thực lực của hắn quá mạnh mẽ. Trong lòng Hành Thiên Sách chỉ muốn mau chóng tìm cơ hội trốn đi, cho dù bản thân bị thương cũng phải chạy trốn.