Chẳng qua có đôi khi hy vọng này chỉ có thể là hy vọng. Lâm Phong hy vọng Tổ Long và Thôn Kim Thú có thể chống đỡ được áp lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, nhưng thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này quả thật quá mạnh mẽ.
Tuy hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú hiện tại có thể chịu nổi nhưng không thể duy trì được quá lâu. Lúc này, hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú đều bị thương, chẳng qua Tổ Long bị thương nghiêm trọng hơn, bởi vì hắn từng giúp Thôn Kim Thú ngăn cản một đòn trí mạng, cho nên tình trạng của hắn là tệ nhất.
Thôn Kim Thú cũng bị thương, nhưng tình trạng đỡ hơn Tổ Long. Cứ xét theo tình hình này, chỉ sợ sau ba tới năm phút nữa, hai người bọn họ sẽ bị tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này giải quyết, Lâm Phong còn chưa giải quyết xong đám kẻ địch trước mặt.
- Đám người các ngươi thật đáng chết, thật sự đáng chết, làm chậm bước chân của ta.
Lúc này, Lâm Phong cũng nổi giận. Bởi vì hắn không ngờ được hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú có thể bị thương nghiêm trọng như vậy. Nhưng vào thời khắc nguy hiểm này, Lâm Phong tất nhiên biết mình phải mau chóng giải quyết đám người này trước, chỉ có vậy mới có thể cứu được Thôn Kim Thú và Tổ Long.