Lúc này, Tổ Long bắt đầu tự giễu, dù sao cấp bậc giống như bọn họ, đừng nói là ký kết khế ước với người khác, cho dù là xưng huynh gọi đệ với một nhân loại cũng là chuyện khó tin. Mà bây giờ, Tổ Long lại muốn ký khế ước với Lâm Phong, Lâm Phong còn là học sinh của Lâm Lăng Nhân, đây quả thật là chuyện khiến người ta không thể tin được,
Nhưng đối với Tổ Long, đây cũng là một chuyện tốt. Bởi vì bây giờ hắn đã không còn không gian để có thể đột phá. Những ngày kế tiếp, nếu không có chuyện lớn gì xảy ra, hắn sẽ sống đơn giản như vậy cho tới khi bản thân không chịu nổi, tìm một người mới nối nghiệp, sau đó mình bình thản chết đi. Tổ Long cũng không muốn nhìn thấy tình huống này. Bởi vì nếu xảy ra cuộc đại chiến tương tự, toàn bộ Long Tộc có khả năng sẽ gặp xui xẻo, hắn không hy vọng chủng tộc của mình sẽ xảy ra vấn đề gì.
- Bây giờ, bọn họ nhất định sẽ chế nhạo ngươi, nhưng sau này sợ rằng bọn họ hâm mộ ngươi còn không kịp đâu.
Lâm Lăng Nhân tương đối tán thành chuyện đùa này của Tổ Long, nhưng Lâm Lăng Nhân đồng thời cũng rất tin tưởng vào thành tựu của Lâm Phong trong tương lai. Lúc đó, ai có thể đi theo Lâm Phong tuyệt đối là một chuyện vô cùng vinh dự. Cho nên trong tương lai, Tổ Long tất nhiên sẽ có chênh lệch lớn với đám người khác. Sau đó, Tổ Long ký khế ước với Lâm Phong. Vào giây phút khế ước này được thành lập, Thông Thiên Thần Giám lại một lần nữa thăng cấp.
Trên tay một nhân loại trẻ tuổi như vậy có Thông Thiên Thần Giám, lại thêm đã thu hai thần thú, đây đúng là một chuyện rất hấp dẫn. Nếu không Tổ Long cũng không khả năng thực sự động tâm. Bởi vì lời Lâm Lăng Nhân nói là một yếu tố mấu chốt, nhưng đó không phải yếu tố quan trọng nhất, yếu tố quan trọng nhất vẫn là bản thân Lâm Phong cho Tổ Long đủ lòng tin. Hắn tin tưởng, nếu Lâm Phong có thể vượt qua Long Tộc Thí Luyện, vậy chứng minh thực lực và tiềm lực của Lâm Phong không có bất cứ vấn đề gì, lại thêm Thông Thiên Thần Giám, như vậy hắn và Lâm Phong ký khế ước ngàn năm cũng là chuyện có thể tiếp nhận được.