- Viên Hồi Ức Đan do ngươi chế luyện lần đầu này thật sự rất tốt. Dược hiệu của nó vượt ra ngoài dự đoán của ta. Cho nên ta cho ngươi một niềm vui bất ngờ. Đó chính là vị trí Thần Thú Côn Bằng ta đã nói với ngươi trước đây. Lúc đó, ta chỉ nhớ đại khái gần đây có một con Côn Bằng nhưng không biết vị trí cụ thể của nó. Bởi vì lúc đó ta đã quên hết tất cả. Nhưng bây giờ ra đã nhớ ra vị trí này rồi. Khi Hắc Kỳ Lân cho Lâm Phong niềm vui bất ngờ này, Lâm Phong cũng trợn tròn mắt.
Hắn thật sự không ngờ mình tự luyện ra viên Hồi Ức Đan này lại thật sự hữu hiệu, có thể làm cho Hắc Kỳ Lân khôi phục ký ức. Hơn nữa, Hắc Kỳ Lân vừa mở miệng đã cho hắn một niềm vui bất ngờ như vậy.
Ban đầu, Lâm Phong nghe Hắc Kỳ Lân nói nàng biết vị trí của Thần Thú Côn Bằng, thật ra không quá hi vọng. Vị trí của thần thú tất nhiên vô cùng kín đáo, hắn không cho rằng Hắc Kỳ Lân có thể nói cho hắn biết vị trí chính xác.
Thật không ngờ Hắc Kỳ Lân thật sự nói ra vị trí chính xác cho Lâm Phong. Sau khi nghe xong, Lâm Phong tất nhiên vô cùng hưng phấn. Nhưng sau đó Lâm Phong lập tức im lặng. Bởi vì hắn biết rõ, mặc dù bây giờ hắn biết vị trí của Côn Bằng này, hắn cũng không có cách nào đi được.
Dù sao thực lực của hắn bây giờ quá thấp, nếu hắn đi sợ rằng lành ít dữ nhiều.