Nàng cảm giác Lâm Phong thật sự không có ý chí tiến thủ, cho dù Hồi Ức Đan có khó chế luyện hơn nữa, nếu Lâm Phong cứ sợ đầu sợ đuôi, sợ rằng Lâm Phong sẽ mãi mãi không dám thử những thứ có nguy hiểm.
- Được rồi, nếu ngươi nói như vậy, ta sẽ bắt đầu luyện Hồi Ức Đan này. Nhưng nếu chẳng may thất bại, ngươi cũng không thể oán trách ta. Hơn nữa, đến lúc đó ngươi còn phải đi theo ta về vùng đất Vô Vọng một chuyến, chúng ta lại đi kiếm ít Hồi Ức Thảo về.
Lúc này, Lâm Phong vẫn rất căng thẳng, bởi vì hắn biết, nếu mình thất bại, chắc chắn sẽ không đủ dược liệu để chế luyện lại lần thứ hai.
Nếu không đủ, vậy bọn họ chỉ có thể lại đi một chuyến nữa vào vùng đất Vô Vọng.
Sau đó, bọn họ phải đi tìm tộc trưởng Dị Linh Tộc mượn ít Hồi Ức Thảo. Nhưng cuối cùng bọn họ có thể thành công hay không thì khó nói lắm.