Lâm Phong gật đầu, thả Tiểu Ô ra trinh sát đề phòng xung quanh. Hạ Sơ Tuyết cũng vậy. Khi hai con linh thú thuộc loài chim bay quanh ở tầng trời thấp, Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết mới thở hắt ra một hơi, có phần thả lỏng.
Trong quá trình bọn họ vội vàng di chuyển, Lâm Phong nhưng cảm giác được linh thú khí tức cấp Hoàng Kim, tuy rất nhạt rất xa nhưng vẫn không thể bỏ qua.
- Còn biết cảnh giới à? Không sai tệ. Hai người các ngươi làm thật sự rất tốt. Ta tên là A Kiệt, các ngươi gọi ta Kiệt ca là được rồi. Về đạo ngự thú, các ngươi có gì muốn hỏi không?
Trong lòng Kiệt ca dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên nói thêm một câu:
- Đương nhiên, bây giờ ta không có tư cách làm đạo sư ngự thú, có một vài vấn đề cũng chỉ là kiến thức hiểu biết là kinh nghiệm nông cạn của cá nhân ta thôi, không thể xem là đáp án tiêu chuẩn, chỉ là cho các ngươi chút giá trị tham khảo và trợ giúp thôi.