Lâm Phong mỉm cười gật đầu:
- Qua tối hôm nay, phụ thân ngươi chưa chắc còn là người đứng thứ hai trong Hạ gia nừa. À, ngươi cũng chưa chắc là người của Hạ gia.
- Ngươi có ý gì?
Lúc này, Hạ Hùng giống như chim sợ cành cong, vừa giận vừa sợ. Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, hắn biết tên Lâm Phong này đầy mưu kế xấu xa, nói không chừng hắn còn giữ lại hậu chiêu gì thì sao?
- Ngươi tưởng Sơ Tuyết về trước làm gì? Hai người các ngươi vung tiền như rác ở trung tâm Ngự Thú Sư, một đêm chí ném ra nghìn vạn, còn mời một vị Đại Sư không rõ lai lịch tới. Sơ Tuyết cũng đã biết việc này.