Trong lúc bọn họ tham thảo cân nhắc tới điều này, xe buýt đã sắp tới thành phố Lan Giang. Điều làm cho Lâm Phong cảm thấy ngoài ý muốn là lần này bọn họ trở về chỉ tốn nửa ngày.
Lần trước bọn họ đi mất cả ngày. Quả nhiên là Cục Ngự Thú cùng học viện cố gắng thu xếp, mục đích chính là để mài thể lực và tinh thần của con người, cố gắng tạo ra một cảm giác mệt nhọc.
Sau khi Lâm Phong xuống xe, nhìn cổng Cục Ngự Thú quen thuộc. Cục trưởng đã dẫn theo con Liệt Phong Thiên Ưng chờ đợi từ lâu:
- Lâm Phong, ta ở trong Cục Ngự Thú đã nghe nói về chuyện của ngươi, ngươi làm rất tốt! Cục Ngự Thú của thành phố Lan Giang chúng ta cuối cùng đã tìm ra được một thiên tài!
Lâm Phong mỉm cười khoát tay: