Do Thạch Sơn Mãng Xà không kịp xoay sở, bị kéo qua một bên, thẹn quá thành giận, dự định quay đầu cắn đầu Lâm Phong, mà không phải dùng xoắn giết chậm rãi chơi đùa với hắn.
Nhân loại yếu đuối như thế, cũng dám ở trong địa bàn của ta năm lần bảy lượt đánh ta? Có biết vừa rồi đại gia ta chỉ là tâm tình tốt, đang chơi đùa hay không? Thật cho rằng ngươi có thể đấu thắng linh thú?
Nhưng không đợi nó cắn xuống, đột nhiên Vô Thường bộc phát ra khí tràng kinh khủng. Một sát na kia, trong động u ám biến sắc, ánh sáng đen trắng thay thế liên tục.
Hỗn Độn Yêu Huyết ở dưới Lâm Phong phí hết tâm tư hướng dẫn, rốt cuộc bị Vô Thường thành công dung nạp, Vô Thường chậm rãi đứng dậy, mở ra cặp mắt của mình.
Hai đồng tử một trắng một đen, tựa như da lông trên người nó, nhưng lúc này lại có một loại uy áp không cách nào nói rõ, làm Thạch Sơn Mãng Xà không dám hành động thiếu suy nghĩ.