Hơn nữa hắn cũng không thể có bất kỳ suy nghĩ nào gây bất lợi cho chủ nhân, một khi có bất kỳ ý nghĩ nào gây bất lợi cho chủ nhân, chủ nhân có thể lập tức biết được.
Cho nên bất kỳ một sinh vật nào cũng không thích cách thức này chứ đừng nói là một con người, hơn nữa còn là một người cấp bậc tiên nhân, nhưng Vô Vọng Chủ không có lựa chọn khác. Nếu hắn nói không ký kết khế ước linh hồn này, một giây sau hắn sẽ phải chết mất.
Bởi vì chân của Lâm Phong đã giẫm lên trên ngực hắn, chỉ cần Lâm Phong nhất thời dùng sức lại có thể đạp nát lục phủ ngũ tạng của hắn, hơn nữa còn có thể giẫm nát đầu hắn, hắn sẽ không có bất kỳ cơ hội sống nào nữa. Cho nên hắn chỉ có thể tiếp nhận.
Tối thiểu làm như vậy, hắn có thể sống sót. Về phần sau này thế nào, bây giờ Vô Vọng Chủ không nghĩ tới, chỉ cần có thể sống sót là an ủi lớn nhất đối với hắn rồi.
Sau khi ký kết khế ước linh hồn, Lâm Phong cuối cùng mới yên tâm. Bây giờ, Lâm Phong chỉ cần phải giải quyết Khôn Mãng tiên nhân nữa thôi.