Lúc này, chỉ cần Lâm Phong bằng lòng, hắn có thể rất dễ dàng giải quyết người này.
Trong đầu Vô Vọng Chủ chỉ có một ý nghĩ, hắn phải sống sót, bất kể thế nào hắn phải làm cho mình sống sót mới được. Mà về phần phản kháng thế nào, bây giờ hắn không có can đảm, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.
- Ta không thể chết được, ta phải sống nữa, ta phải sống sót, ta tuyệt đối không thể chết ở đây, ta không thể chết trong tay hậu bối không có tiếng tăm gì như vậy được.
Nếu là một người giống như Lâm Phong có ý chí chiến đấu sục sôi bị ép đến mức này, hắn sẽ nghĩ một vài cách để mình sống sót hoặc là đánh ngã kẻ địch.
Nhưng Vô Vọng Chủ bây giờ đã không có tâm tư này, cho nên hắn cách có thể nghĩ ra được chỉ là cố gắng chạy trốn, để mình có thể sống tiếp.