Sau khi Lâm Phong tỉnh lại, hắn không biết chuyện gì xảy ra trước đó, trí nhớ của hắn chỉ dừng lại vào lúc hắn cảm giác được lực lượng của mình đang xói mòn, thật ra trước sau chỉ chưa đến mười giây, Lâm Phong đã trực tiếp mất đi ý thức, điều này cũng không có thể trách Lâm Phong có trí nhớ không tốt.
Sau khi Lâm Phong tỉnh lại, tất nhiên đã biết lúc trước xảy ra chuyện gì. Điều này thật sự khiến hắn lạnh sống lưng. Hắn chưa từng nghĩ tới lại có tình huống này xuất hiện. Ban đầu, trước khi Lâm Phong tiến vào đã biết trong này là Vạn Độc Lĩnh Vực, hắn hiểu biết quá ít về bên trong Vạn Độc Lĩnh Vực này, cho nên căn bản không biết tình hình bên trong rốt cuộc thế nào, cũng không biết những đặc tính trong đó.
Cho nên hắn mới có thể trúng độc, cũng may là được cứu về, không nguy hiểm đến tính mạng. Sau khi trải qua chuyện lần này, Lâm Phong cẩn thận hơn nhiều. Nhưng bất kể nói thế nào, tiếp theo bọn họ còn rất nhiều chuyện phải làm. Dù sao tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc này còn chưa chết, bây giờ hắn còn ở bên trong Vạn Độc Lĩnh Vực này. Hơn nữa, Lâm Phong kết luận hắn nhất định phải đi ra.
Dù sao ở bên trong Vạn Độc Lĩnh Vực càng lâu, càng không có lợi cho hắn.
- Sao ta cảm giác không thỏa đáng lắm. Nếu tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc này thật sự không chết, bây giờ chắc hẳn phải đi ra rồi chứ?