Tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc thấy Lâm Phong vẫn luôn đuổi theo sát phía sau, thật sự khổ vô cùng. Hắn thật sự rất hối hận vì đã trêu chọc Lâm Phong. Nếu hôm nay hắn không ra tay, tin chắc sẽ không có những chuyện này. Nhưng bây giờ nói gì cũng muộn rồi, hắn chỉ có thể mau chóng chạy trốn, tuyệt đối không thể để cho Lâm Phong đuổi kịp.
Một khi bị Lâm Phong đuổi kịp, hắn thật sự không phải là đối thủ của Lâm Phong, hơn nữa bây giờ hắn còn bị thương nặng, bởi vì lúc hắn trốn đi đã cố đỡ một đòn của Lâm Phong. Cũng may, tốc độ hắn trốn chạy còn thật sự rất nhanh. Nhưng bên Lâm Phong có Thần Thú Côn Bằng, có thể nâng cao tốc độ của Lâm Phong tới trình độ khủng bố.
- Chạy đi. Sao ngươi không chạy nữa? Có phải ngươi cho rằng tốc độ của mình chạy trốn còn có thể nhanh hơn thuộc hạ của ta à? Thế nào?
- Bây giờ ngươi hẳn biết mình trốn không thoát, hôm nay chính là lúc ngươi phải chết chứ? Sau khi giải quyết ngươi xong, ta sẽ rảnh tay tới giải quyết cả bộ tộc Thôn Phệ Ma Tộc.
Vì vậy Lâm Phong rất nhanh đã chặn lại tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc. Tộc trưởng của Thôn Phệ Ma Tộc không ngờ được tốc độ của Lâm Phong có thể nhanh đến mức này, không ngờ có thể ngăn chặn được hắn. Lúc này, điều hắn có thể làm chính là liều đấu với Lâm Phong, xem có thể sống sót trong tay của Lâm Phong không. Nếu không thể sống nổi, vậy nhất định sẽ chết. Lâm Phong nhìn thấy hắn đã bắt đầu liều mạng, tất nhiên cũng đặc biệt cẩn thận, không lộ ra sơ hở gì.