Mà nó đang điên cuồng hấp thu lực lượng của vùng đất Táng Long, chắc hẳn là để chạy từ bên trong này ra.
Lâm Lăng Nhân không tin vào phán đoán của Lâm Phong, Lâm Phong lại giải thích với Lâm Lăng Nhân.
- Ta nhất định không nhận nhầm đâu. Nó thật sự là tọa kỵ của Đạo Tôn. Bởi vì ta trước đây ta đã từng gặp qua nó. Về phần vì sao nó xuất hiện ở đây, sợ rằng chỉ có bản thân nó mới biết được. Bây giờ, chúng ta tốt nhất tạm thời không động vào nó. Nếu bây giờ có thể liên lạc với Đạo Tôn là tốt nhất, chúng ta gọi Đạo Tôn qua đây, kéo tên này đi là được rồi. Như vậy, chúng ta sẽ không cần đắc tội Đạo Tôn này.
Lâm Phong không biết nhiều về Đạo Tôn, nhưng hắn biết Đạo Tôn này có thực lực rất mạnh, nên bọn họ tốt nhất không nên có ý định gì khác đối với tọa kỵ của Đạo Tôn.
Nếu chẳng may bọn họ thật sự giết chết tọa kỵ của Đạo Tôn, đến lúc đó chọc giận Đạo Tôn, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ gặp xui xẻo. Cho nên cách tốt nhất bây giờ tất nhiên là gọi Đạo Tôn tới, để hắn tự mình giải quyết vấn đề này, đưa tọa kỵ của Đạo Tôn đi ra ngoài.