Quả thực làm nàng không có cách nào tưởng tượng được, sau này Lâm Phong rốt cuộc sẽ có thành tựu lớn tới mức nào. Lâm Phong nghe được Lâm Lăng Nhân nói những lời này thì rất xấu hổ, thậm chí mặt đỏ bừng.
Vì vậy, hắn vừa đứng đó cười hì hì, vừa gãi đầu. Lâm Lăng Nhân nhìn thấy vậy, cũng cười ha ha.
Hắc Kỳ Lân và thần thú Côn Bằng nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Lâm Phong cũng hiểu ý và bật cười.
- Tốt lắm, nếu tất cả đã kết thúc, vậy chúng ta thu dọn chiến trường đi. Sau khi vết tích ở đây biến mất, chúng ta lại trở về. Dù sao chúng ta không nên ở lại đây lâu. Lúc trước các ngươi chiến đấu đã gây ra động tĩnh quá lớn rồi.
Tuy bầu không khí lúc này rất hòa hợp, nhưng Lâm Lăng Nhân vẫn rất cẩn thận.