Đêm khuya, kênh chat thế giới mở ra. Dương Dật lập tức liên lạc Dư Đại Vĩ, ủy thác hắn xử lý vài việc.
“...Ta cần một ít Thâm Uyên Hồn Thạch cấp cao, Dư huynh ngươi để ý xem trên đảo có ai bán không. Ngoài ra, tại quảng trường truyền tống dán một thông cáo, thu mua Thâm Uyên Hồn Thạch cấp cao với giá cao, giá có thể cho cao hơn một chút, kèm theo quyền ưu tiên mua sắm Robot sơn phủ bạch kim. Tốt nhất là có thể có bốn năm viên như vậy...”
“Hả?”
Bên kia, Dư Đại Vĩ cũng đang định tìm Dương Dật, nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn, vừa qua giờ Tý đã gửi tới một tràng dài lời nói, hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn lời từ trước.
“Cường hóa thạch cấp Anh Hùng đâu phải cải trắng, ngươi muốn bốn năm viên, yêu cầu này thật quá đáng! Hơn nữa Chưng Khí Đảo bên này cũng thiếu tiền, ngươi không biết khai phá nội bộ Chưng Khí Đảo tốn kém đến mức nào đâu, quả thực là cái hố không đáy.”