Ngay sau khi Dương Dật khai hỏa một phát kia, trên bầu trời chợt bùng lên kim quang rực rỡ, xuyên thấu tầng mây, chiếu sáng một vùng rộng lớn xung quanh.
Khi ánh sáng tan đi, tiếp đó là một tiếng thét chói tai, vọng xuống từ không trung, tựa như tiếng kêu của loài chim nào đó, nhưng âm thanh lớn đến mức khó tin, khiến Dương Dật cảm thấy thân thể cũng run rẩy theo.
Gần như cùng lúc đó, một luồng khí lãng ập tới, vừa thổi tan cột nước, vừa khiến đám vật thể trôi nổi "tích vân" xoay tròn xung quanh vỡ vụn, làm mặt biển lõm xuống, xuất hiện một hố sâu.
"Một sinh vật sống nào đó cực lớn?"
Dương Dật trợn trừng hai mắt, trân trối nhìn lên không trung.