TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 999: Sát lục (7)

Ở bên Liệp Ma đoàn, hắn tin tưởng đám người Lưu Long có thể xử lí được, dù sao cũng sẽ không thất bại nhanh vậy được, hắn muốn đi giết tên cường giả thứ hai.

Tất nhiên cũng là một tên hải tặc.

Không sai được, vị máu tươi nhàn nhạt theo trên đoàn ánh sáng kia đang tới gần hắn, không phải hải tặc mới là chuyện lạ. Lý Hạo cắn chặt hàm răng, một đám ghê tởm, giết ngươi trước, đám hải tặc kia sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu diệt.

Lúc này, không biết Hắc Báo đang ở đâu, nhưng Lý Hạo tin tưởng Hắc Báo đang ở gần đây chờ đợi cơ hội.

Hắc Báo có thể đánh lén giết chết Húc Quang trung kỳ, cũng có thể đánh lén giết chết Húc Quang hậu kỳ. Lý Hạo lúc này hi vọng, Hắc Báo có thể thông minh một chút.

...

Cùng lúc, tên đàn ông mang mặt nạ đang nhanh chóng lao về phía này. Gã luôn đi theo Hải Sa, nhưng vì không muốn để cho Hải Sa phát hiện, cách nhau có chút xa, bên ngoài mấy chục lý hình như vừa xảy ra chiến đấu.

Gã lo lắng có chuyện xảy ra, liền nhanh chóng đi qua.

Phía xa gã nghe được tiếng chém giết.

Hải Sa giống như cùng một người nào đó rớt xuống biển rồi biến mất.

Tên đàn ông mang mặt nạ nhíu mày, là Vũ Vệ quân sao?

Giáp đen?

Thể lực của đối phương cùng Hải Sa hình như là ngang nhau, lúc này tên đeo mặt nạ không lo được nhiều như vậy, sức chiến đấu của Hải Sa rất mạnh, là một tên tiên phong tốt, không thể chết ở đây được, tuy chỉ nhìn sơ qua nhưng không có khả năng thất bại.

Ngay trong biển lúc này, một con chó màu đen, đứng trên mặt biển nhìn về phía tên đeo mặt nạ, cái mũi hơi co lại, hình như ngửi thấy mùi vị của Lý Hạo.

Lý Hạo đang ở gần đây.

Hắc Báo cảm nhận được tên này rất mạnh... Còn có mùi máu tươi rất nồng đậm, là một tên cường giả giết chóc, nó không biết Lý Hạo có thể giết tên này không, Hắc Báo chỉ biết rằng nếu mình đánh lén trước, Lý Hạo chắc chắn có thể giết được tên này.

Cho nên phải ra tay trước Lý Hạo, đánh lén tên này.

Nhưng Lý Hạo hiểu được sao?

Hắc Báo thật sự lo lắng, không biết tên kia có hiểu hay không, vì có lúc cảm giác Lý Hạo rất ngốc.

Ngay lúc Hắc Báo đang suy nghĩ, một luồng ánh kiếm từ trong biển phóng ra.

“Muốn chết!”

“Bùm”

Đối phương ra một chưởng, tiếng nổ vang lên, chẻ ra sóng nước làm lộ ra một thân áo giáp đen. Lý Hạo muốn một kiếm bất ngờ khiến tên này không kịp phản ứng, nhưng tên này lại phản ứng cực nhanh, một chưởng đánh Lý Hạo rơi xuống nước.

Siêu năng hệ thuỷ bạo phát, mặt biển bị đẩy ra, tên đàn ông đeo mặt nạ nhìn xuống dưới biển: “Kiếm khách? Vũ Vệ quân? Lý Hạo, đúng lúc…”

Nói xong nghĩ đến cái gì đó: “Ngươi giết chết Hải Sa rồi?”

Lý Hạo không trả lời, xuất kiếm thét lên.

Động tĩnh rất lớn, nước biển bị nổ vỡ ra, sóng biển quét ra xung quanh, một con chó thuận thế ở trên mặt biển chạy tới.

Tuy rằng không có thương lượng qua, nhưng lúc này Lý Hạo vẫn nhanh chóng đưa ra một chút lựa chọn cùng thay đổi.

Ánh kiếm chiếu sáng trên bầu trời, tiếng kiếm vang lên khắp nơi.

“Người giết ngươi chính là Lý Hạo ta.”

Lý Hạo thét lên.

Thanh kiếm chém vào bầu trời, trên mặt tên đeo mặt nạ hiện lên vẻ lạnh lùng, ngươi giết ta.

Vậy xem thử ai chết trước!

Đánh ra một chưởng, trong nước xuất hiện mấy con rồng nước rít gào lao về phía Lý Hạo.

Lý Hạo, người chết chỉ có thể là ngươi.

Ngay lúc này, gã mơ hồ cảm giác được nguy hiểm nhưng không biết ở đâu. Lý Hạo lại nổi giận gào lên, từng kiếm dồn dập chém ra, chém nát hết đám rồng nước, thanh kiếm phát ra ánh sáng của máu tươi, đâm về phía tên này.

Tên đeo mặt nạ hừ lên lạnh lùng, bạo phát ra lần nữa, thủy năng bao phủ!

Ngay sau lưng gã lúc này bỗng dưng xuất hiện một con chó, một chân đánh ra Củu Trọng Kình cùng cực mạnh huyết khí và nội kình.

Phốc một tiếng!

Móng vuốt liền xuyên qua lưng gã, phòng ngự trực tiếp bị đánh thủng. Gã chủ yếu tập trung đánh với Lý Hạo, cho nên không có phòng ngự gì, một chân trực tiếp xuyên lưng, ngay cả trái tim đều bị đục một cái lỗ.

Công kích bất ngờ khiến cho tên đeo mặt nạ không thể tin được, làm sao nhiều cường giả như vậy?

Lúc này, siêu năng dần biến mất, Lý Hạo nhân cơ hội một kiếm đâm tới, phốc một tiếng, trực tiếp xuyên qua tay đâm vào cổ họng gã, đem tay cùng cổ họng xâu lại cùng một chỗ.

Phía sau, Hắc Báo cắn một phát ngay cổ gã, chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng, cổ liền bị cắn gãy rồi.

Tên đeo mặt nạ cúi đầu xuống, gã lúc này vẫn không thể hiểu được.

Phía sau rốt cuộc là cái gì?

Không giống người.

Lý Hạo vẩy thanh kiếm một chút, phốc, đầu liền rơi vào trong nước biển.

Giết tên hậu kỳ này, đơn giản hơn nhiều, chủ yếu là do Hắc Báo đánh lén rất đúng lúc, trực tiếp đục một lỗ trên tim tên kia.

Lý Hạo nhìn Hắc Báo, nó có chút ghét bỏ hút một ngụm nước biển, sút miệng, từng li từng tí nhìn Lý Hạo, ta không có ăn người, đừng nhìn ta như vậy.

Chính là chó cắn người mới phát huy được uy lực.

Lý Hạo lấy đi nhẫn trữ vật, đấm một phát vỡ nát thi thể tên kia, không nhìn thấy Nguyên Thần Binh liền nhíu mày, không nói gì nhanh chóng bay về phía thuyền lớn.

Đám người kia, một tên cũng không sống được.

“Hắc Báo, kiểm tra xung quanh. Nếu có kẻ nào chạy trốn đều giết hết, làm xong ngươi đi qua trông chừng chỗ tên kia vừa đi qua, hẳn là còn tên khác.”

“Gâu gâu!”

Hắc Báo sủa hai tiếng rồi rơi vào trong biển, biến mất không thấy đâu nữa, cái mũi của nó cực kỳ nhạy cảm, ai cũng đừng hòng thoát khỏi sự theo dõi của nó.