TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 997: Sát lục (5)

Keng! Keng! Keng!

Hải Sa bắt đầu chủ động phòng thủ, tuỳ ý để cho Lý Hạo tấn công, Hải Sa liên tục lui lại. Tiêu hao không quá lớn, nhưng Lý Hạo lại bắt đầu thở dốc, không ngừng giải phóng sức mạnh của ngũ tạng, làm cho tinh thần càng thêm hăng hái.

Từng kiếm chém ra liên tục không ngừng.

Lý Hạo không biết chính mình đã chém ra bao nhiêu kiếm, Hải Sa lại phòng thủ vô cùng chặc chẽ. Lúc này, trên người Hải Sa đã có rất nhiều vết thương bị kiếm gây ra, vẫn không yếu đi chút nào, càng đổ máu tên này càng hung ác hơn.

Chỉ có như vậy?

Nếu đánh với những tên Húc Quang trung kỳ khác hẳn là đủ rồi, nhưng lão tử là giết lên Húc Quang trung kỳ!

Lý Hạo chỉ là một tên võ sự non nớt, còn muốn phá huỷ phòng ngự của ta?

Trong mắt Lý Hạo hiện lên sát ý, thấy được tên này rất khó giết, nghiến răng nhìn về phía xa, đoàn sáng kia thật sự là một đoàn sáng, không phải hải đăng mà là một cường giả.

Đáng chết!

Không có do dự quá lâu, hắn dung hợp bốn thế, bởi vì thần ý tăng lên quá khó nên tiến bộ rất ít, trừ phi hiểu được thế thứ năm, thế nhưng lúc này không co khả năng làm việc đó.

Ban đầu, hắn muốn chờ dung hợp năm thế, nhưng hiện tại không được, hắn muốn nhanh chóng giết chết tên súc sinh này.

Chớp mắt một cái, một đóa hoa sen hiện ra.

Lý Hạo đem nó bỏ vào trong miệng, đó là Thiên Kim Liên.

Hồng Nhất Đường từng nói đợi hắn dung hợp 5 thế mới được ăn, nếu không sẽ gây ra mất cân bằng trong cơ thể hắn, nghiêm trọng hơn sẽ mãi không hiểu được các thế khác.

Nhưng lúc này Lý Hạo không quan tâm nhiều như vậy.

Thiên Kim Liên vừa vào miệng liền hoá thành một tia khí màu xanh, lập tức xuất hiện một loại năng lượng đặc thù dung nhập vào ngũ tạng, trong ngũ tạng hiện ra bốn thế đều vô cùng khát vọng, giống như muốn nuốt lấy luồng năng lượng này.

Lý Hạo không chờ đợi gì, trực tiếp chuyển luồng năng lượng vào điểm màu vàng.

Kim thế bộc phát!

Kim thế hung mãnh, lực phát ra còn mạnh hơn, lập tức cảm giác được, nếu phối hợp với Cửu Đoán Kình sẽ mạnh nữa.

Luồng năng lượng này lập tức xác nhập vào.

Điểm màu vàng tham lam hấp thụ luồng năng lượng này, điểm vàng lập tức to ra, trước đó khoá siêu năng cực kì mạnh khoá lại điểm đó, gần như không nhúc nhích.

Hiện giờ đang bị dao động.

Lý Hạo cảm nhận được rất rõ ràng kim thế đã mạnh hơn rất nhiều rồi.

Hơn nữa, còn đang tăng lên không ngừng.

Một mảnh Thiên Kim Liên, thậm chỉ có thể để cho đám đại yêu Húc Quang Thuế Biến kỳ tranh giành, có thể thấy được nó hiệu quả tốt như thế nào.

“Chết!”

Lý Hạo lập tức xuất kiếm.

Trường kiếm đâm ra, tiếp xúc liền tạo ra tiếng nổ vang, một luồng sức mạnh mạnh hơn cả lần trước bạo phát, rắc một tiếng nội kình bị vỡ nát.

Đùng một tiếng, còn đang phòng thủ, Hải Sa bị cỗ lực lượng này chấn vỡ cả cánh tay, máu bắn ra tung toé.

Hải Sa giật mình, có chút ngoài ý muốn.

Làm sao đột nhiên lại mạnh lên rồi?

Gã có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nhìn thấy tình huống này liền không phòng thủ nữa, lao tới tấn công Lý Hạo, thanh đao chém ra khí thế mà tới, nhưng Lý Hạo không hề để tâm đến chuyện đó mà vẫn tiếp tục tấn công.

Vô Ảnh Kiếm!

Liên tiếp chém ra hơn trăm nhát, đường kiếm của Lý Hạo đi đến đâu thì nổ vang đến đấy, áp chế lại trường đao của tên kia.

Ngay lúc này Lý Hạo há miệng, hét to một tiếng: “Aaaaaa!”

Tiếng thét là người ta rung động, Hải Sa lung lay, máu từ lỗ tai chảy ra, cả người chút lơ là, đúng lúc này, Lý Hạo lại phun ra một luồng kiếm khí màu xám.

Rắc!

Kiếm khí màu xám đánh vỡ phòng ngự của Hải Sa, sắc mặt gã thay đổi, vội vàng nghiên đầu sang một bên, phốc một tiếng, cái lỗ tai đã bị cắt xuống.

Trong mắt Hải Sa hiện lên sự điên cuồng: “Nhóc con, ngươi đáng ghét hơn tên khốn Kim Thương kia nhiều.”

Gã vậy mà mất đi một bên tai.

Lý Hạo không thèm để ý đến tên này mà tiếp tục chém tới, không ngừng bạo phát ra áp chế một cách gắt gao.

Sức mạnh của Kim Kiếm Thế làm cho sự dung hợp của bốn thế hơi mất cân bằng, nhưng còn có thể dung hợp được, hơn nữa còn không yếu đi.

Đâm ra một kiếm xong, Lý Hạo bỗng nhiên vươn tay trái ra bắt lấy thanh đao, thanh đao không ngừng rung động, đao khí mạnh mẽ đánh về phía Lý Hạo, tuy có Ngân Khải cản trở phần lớn đao khí nhưng vẫn bị thương, máu chảy tràn lan ra.

Lý Hạo không thèm quan tâm, thanh kiếm trong tay bỗng dưng ngắn lại, một kiếm hắn đâm về phía ngực trái của gã.

Lúc đầu Hải Sa dùng hai tay cầm đao, nhìn thấy tình thế nào liền hét lên một tiếng, tay phải nắm chặt đao, tay trái nắm lại thành quyền, sức mạnh hệ kim bộc phát ra ánh sáng, đấm về phía tay cầm kiếm của Lý Hạo.

Ngay lúc đó, tay cầm kiếm của Lý Hạo đột ngột dừng lại, nổ bùm một tiếng, trực tiếp bị một đấm đập bể, Hải Sa có chút giật mình.

Làm sao lại yếu như vậy?

Tay bị đấm nát thì không tính là gì, nhưng thần kiếm Lý gia cũng vậy?

Trong lúc gã đang nghi ngờ thì sắc mặt thay đổi, trong ngực Lý Hạo giống như mọc ra một cánh tay, một tay hoá thành trảo, đánh về phía hắn.

Hải Sa lại thay đổi sắc mặt, hét lớn một tiếng, một luồng sức mạnh siêu năng từ trong âm thanh bạo phát đi ra, sức mạnh của kim hệ cắt chém xung quanh, Lý Hạo vẫn không quan tâm mà vẫn tiếp tục trảo đến.

Một tiếng răng rắc phát ra.

Sức mạnh hệ kim bị bóp nát, cùng lúc đó, có một thứ khác cũng bị bóp nát, sức mạnh liền bao phát ra, đó chính là Kim Kiếm Thế.

“Aaaaaaaaaaa!”

Lúc trước lỗ tai bị cắt xuống, Hải Sa cũng không chớp mắt một cái, nhưng lúc này gã lại hét lên vô cùng thảm thiết. Không chỉ thế, siêu năng trong cơ thể cũng không ngừng giảm xuống, ánh mắt hấn ta hiện lên vẻ đau đớn cùng độc ác.