TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 995: Sát lục (3)

Thuyền nhỏ đang tiến tới gần.

Càng ngày càng gần, Lý Hạo giơ kiếm trong tay lên, lúc này, hắn đã thấy mấy tên siêu năng trên thuyền, cũng thấy được chùm ánh sáng kia.

Là một tên râu dài hung ác, hơi giống với Nam Quyền, khác nhau ở chỗ Nam Quyền không có hung ác như vậy.

1000m, 500m, …..

Thuyền nhỏ càng lúc càng gần.

Trên thuyền lớn, Hải Sa hơi nhíu mày lại, có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm. Gã quan sát xung quanh, sóng biển nhấp nhô khiến hắn không nhìn ra được gì, khá là mơ hồ nhưng tên này cảm giác được cái loại cảm giác của hai năm trước ập tới.

Lúc trước, đám người Kim Thương cũng giống như vậy, không gây ra chút tiếng động nào.

Hiện giờ khác ở chỗ là, trên người đám người Lý Hạo có giáp đen nên sẽ càng bí mật hơn.

Hải Sa hỏi tên bên cạnh: “Nhìn thấy gì không?”

Trong mắt tên này loé lên ánh sáng, nhìn một vòn xung quanh, hình như thấy được một chút gì đó, trong bóng tối khiến tên này không nhìn rõ được, đang muốn nhìn lại thì….

Cách nhau không đến 500m, thuyền nhỏ đột ngột tăng tốc, lướt nhanh trên mặt sóng, chớp mắt một cái liền đến bên dưới thuyền lớn.

Tốc độ vô cùng nhanh.

Hải Sa sắc mặt thay đổi, gã nhìn thấy thuyền nhỏ liền giật mình, nhưng không bao lâu liền biến thành phẫn nộ, là Vũ Vệ quân sao?

Làm sao có thể?

Hầu Tiêu Trần đã mang theo Vũ Vệ quân rời đi, có rất nhiều người trong bóng tối đang nhìn chằm chằm tên kia, không có khả năng làm việc trong âm thầm được.

Vậy tại đậy vì sao xuất hiện thuyền của Vũ Vệ quân?

Ngay lúc này, từng cái bóng đen lao lên, họ là quân giáp đen nguỵ trang của Lý Hạo. Trong bóng tối rất khó thấy được bọn họ, nhảy lên không trung, một kiếm chém về phía boong tàu.

Hải Sa cũng đã bình tĩnh lại, trong tay bất thình lình xuất hiện một thanh đao lớn, trong ánh mắt mang theo sự điên cuồng cùng nghi hoặc, la lớn một tiếng rồi chém ra một đao!

Keng!

Trong nháy mắt đao kiếm va chạm gây ra tiếng vang.

Trên boong tàu xuất hiện một cái lỗ lớn, đao khí cùng kiếm khí bay khắc nơi, tiếng cười khúc khích không ngừng truyền ra, có mấy tên siêu năng xung quanh trong phút chốt liền bị xé nát, mấy Tam Dương thấy vậy liền lui ra xa, trách cho khỏi bị đao khí cùng kiếm khí đánh trúng.

Hải Sa nhảy lên không trung, ánh mặt hiện lện sự tàn ác.

“Không phải Kim Thương... Mà là kiếm? Thực lực cũng không yếu, lão tử hình như kiếm bộn rồi.”

Lúc này, gã nhớ ra được gì đó, trên mặt hiện lên sự tần khốc: “Võ sư dùng kiếm, trong Vũ Vệ quân, hiện tại còn ở Nguyệt Hải, là Lý Hạo đúng không? Lão tử không đi tìm ngươi, ngươi ngược lại tự mình đến.”

Đúng vậy, lúc này gã đã biết tên này là ai.

Kiếm khách Lý Hạo.

Trong trận chiến lúc trước, được người ta ca tụng là ma kiếm.

Biết được Lý Hạo canh giữ ở Bạch Ngyệt thành, nhưng không nghĩ đến tên này lại dám chủ động đến đây.

Đến chịu chết sao?

Một kiếm kia của Lý Hạo tuy mạnh, nhưng làm sao có thể sao với sức mạnh của Húc Quang, tiến bộ tuy rằng rất nhanh nhưng cho ù là vậy thì thế nào?

“Hahaha, xem ra ông trời cũng giúp ta!”

Hải Sa ở trên không trung, lao nhanh về phía Lý Hạo, bổ ra một đao, trên bầu trời vang lên tiếng nổ, xuất hiện một ánh đao màu vàng, gã là cường giả hệ kim, thiên về tấn công.

Ngay lúc gã nhảy lên không trung, từng cái bóng đen nhảy lên trên boong thuyền trống trải.

Lưu Long quát lên: “Giết không chừa một ai!”

Hơn 50 tên chiến sĩ mặc giáp đen nhanh chóng kết thành đội hình, giết ra, nhanh chóng chạm mặt với những tên hải tặc mới lao ra từ trong boong thuyền, một tên Tam Dương xuất hiện, Lưu Long la lên một tiếng, bổ ra một búa, sóng biển chập chờn vang lên tiếng nổ.

Tên Tam Dương vừa bị kiếm khí của Lý Hạo làm bị thương, chưa kịp phản ứng bị Lưu Long bổ một búa nát nửa bên đầu.

“Giết!”

Lưu Long lao nhanh về phía mấy tên Tam Dương khác, hải tặc cũng không ngừng lao ra chém giết. Đám hải tặc đều là đám người khát máu, nhìn thấy thủ lĩnh ra tay áp đảo tên cầm đầu bên kia, bọn hắn liền không còn sợ hãi gì.

Nơi này chỉ có vài tên?

Không có mạnh bao nhiêu, xem lực sát thương, cùng lắm là Nhật Diệu sơ kỳ. Bọn họ có 5 tên Tam Dương, tuy rằng đã chết một tên nhưng nhiêu đây cũng dư sức giết hết đám người kia.

Trên không trung, Lý Hạo im lặng chém ra một kiếm.

Ánh đao chiếu sáng bầu trời.

Hải Sa vô cùng cuồng bạo, chém ngang một đao, keng một tiếng, Lý Hạo lui ra xa.

“Nhóc con, ngươi còn yếu lắm, muốn học làm anh hùng?”

Hải Sa cười lên điên cuồng: “Chỉ mang theo hơn 10 tên võ sư, thấy chúng ta còn không chạy, xem ra đám người Ngân Nguyệt đều có tính cách giống hệt như Hầu Tiêu Trần.”

Lý Hạo lúc này hơi nhíu mày, rất mạnh.

Vừa nãy hắn đã kết hợp bốn thế với nhau, chỉ chưa dùng đến Huyết Đao Quyết nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không yếu, nhiều ngày qua hắn cũng đã mạnh lên một chút, thế nhưng vẫn bị tên này áp chế.

Trình độ sát ý, sát khí cùng bạo ngược của tên này hoàn toàn thắng Từ Phong.

Húc Quang trung kỳ, chủ công hệ kim, một tên hải tặc giết người như ma. Tên này mạnh hơn Từ Phong rất nhiều.