TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 977: Hải tặc (5)

Cùng lúc đó.

Hành chính tổng thự.

Triệu Thự Trưởng đang làm việc, xử lý xong việc trong tay, nhìn thoáng qua Chu Thự Trưởng ở nơi xa, “Tiểu gia hỏa kia, đã trở về rồi sao?”

“Ừm, đi căn cứ.”

Triệu Thự Trưởng cười cười: “Ngươi cảm thấy, là hắn muốn trốn, hay là còn có cách nghĩ khác?”

“Khó mà nói được.”

Chu phó Thự Trưởng khẽ lắc đầu: “Đối với Lý Hạo, chúng ta không hiểu nhiều lắm. Hầu Tiêu Trần cùng Triệu Thự Trưởng ngươi, dường như đều hi vọng hắn gánh vác một số trách nhiệm, nhưng ta cảm thấy… không cần thiết như vậy. Bát đại gia, ở thời kỳ cổ văn minh, đích thực là gia tộc bảo vệ bá tánh, nhưng Thự Trưởng đừng quên, đây là việc đã qua bao nhiêu năm tháng, trách nhiệm cùng vinh quang của tiên tổ, giờ phút này không còn thích hợp với hắn.”

Hầu Tiêu Trần và Triệu Thự Trưởng, những cường giả bổn địa của Ngân Nguyệt này, dường như đều hi vọng Lý Hạo có thể gánh vác một số trách nhiệm.

Nhưng mà, Chu phó Thự Trưởng lại là không quá đồng ý.

“Bát đại gia tộc thủ hộ, bảo vệ cũng chỉ là nhân tộc năm đó, không phải là Ngân Nguyệt bây giờ, huống chi Lý Hạo tuổi còn rất trẻ, cha mẹ hắn đều đã tử vong, bạn bè chết thảm, ta cảm thấy, Thự Trưởng đã quá lạc quan rồi.”

Triệu Thự Trưởng thở dài: “Ta không biết, bát đại gia tộc đều sẽ tập trung tại Ngân thành, thế nhưng… người bát đại gia nếu làm việc tốt, vậy còn tốt, một khi làm việc ác, chính là đại họa của thiên hạ!”

“Phía Hồng Nguyệt, ngươi cũng đã thấy, có lẽ cũng là một trong bát đại gia tộc, một khi làm ác, chính là sinh linh đồ thán…ta cùng Hầu Tiêu Trần, đều hi vọng Lý Hạo từ đầu đến cuối đều đứng về phia mình, mà không phải theo phe tà ác…”

Chu phó Thự Trưởng suy nghĩ một phen: “Yêu cầu đối với hắn quá cao, rất khó! Chỉ có thể thay đổi một cách vô tri vô giác, làm gương tốt, Thự Trưởng, ngươi nói xem… nếu chính chúng ta cũng không làm được, vậy có khả năng sao? Hắn còn trẻ, cần nhất chính là lấy thân dạy bảo, mà không phải là mệnh lệnh hay cưỡng chế.”

Lão không quá đồng ý với cách làm của Hầu Tiêu Trần và Triệu Thự Trưởng, điều đó không quá lý tưởng.

Triệu Thự Trưởng nghe qua, cười khổ một tiếng, lắc đầu thở dài: “Chính ta cũng nghĩ vậy, đáng tiếc… bây giờ chúng ta không thể làm quá nhiều, thôi vậy thôi vậy, tùy hắn thôi, ngươi hãy cho người canh chừng hải vực bên kia, để tránh xảy ra chuyện, về phần Lý Hạo, thì cứ tùy hắn vậy, chỉ cần hắn không làm loạn ở Ngân Nguyệt, cũng mặc kệ hắn như thế nào.”

Chu phó Thự Trưởng cũng không nói thêm gì, tiếp tục làm việc của mình.

Hai người hợp tác nhiều năm, bây giờ, phòng làm việc cũng là dính liền nhau, thuận tiện câu thông, đây cũng là rất hiếm thấy.

Giờ phút này, sự chú ý của tất cả các thế lực đều dồn vào đoàn người của Hầu Tiêu Trần.

Có người vẫn luôn chú ý hành tung của bọn họ.

Theo tính toán, phải bao lâu bọn họ mới có thể rời khỏi hành tỉnh phương Bắc.

Cũng có người chú ý Lý Hạo ở Ngân Nguyệt, nhưng Lý Hạo trực tiếp tiến vào trong căn cứ của Võ Vệ Quân, chú ý cũng bằng không, không có chút động tĩnh gì, toàn bộ Ngân Nguyệt, sau khi bọn người Hầu Tiêu Trần rời khỏi, dường như trong nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.

Bắc hải.

Sóng biển gào thét, bên trong một chiếc thuyền lớn, có âm thanh xen lẫn ý bạo ngược cùng phẫn nộ: “Hầu Tiêu Trần rời khỏi, Võ Vệ Quân cũng đã đi, tính theo thời gian, ngày mốt bọn gia hỏa này có lẽ sẽ tiến vào Bắc hải…có nên chủ động xuất kích, phục kích bọn chúng tại Bắc hải hay không?”

“Muốn tìm đường chết sao?”

Có tiếng người bình tĩnh, mang theo một chút lãnh khốc: “Hơn cả ngàn Võ Vệ Quân, còn có nhiều vị cường giả như Hầu Tiêu Trần, Kim Thương, Ngọc La Sát ở đó, ba đại tổ chức nhiều Húc Quang như vậy cũng đã chết trong tay bọn họ, phục kích Hầu Tiêu Trần ư? Đầu óc ngươi đều là phân hả?”

Âm thanh bạo ngược kia lại vang lên: “Nhưng để bọn họ rời khỏi như thế, lão tử không cam tâm, tên khốn nạn Kim Thương kia, mấy năm nay đã giết không ít huynh đệ của ta…”

“Vậy ngươi cứ dẫn người đi tập kích bọn chúng, nếu các huynh đệ đồng ý, ta cũng không ngăn cản!”

“…”

Lời này vừa nói ra, trong thuyền lớn liền trở nên yên tĩnh.

Âm thanh bạo ngược kia có chút bất đắc dĩ: “Đại ca không đi, chúng ta nào có cái bản lĩnh này…”

Gã có chút không cam tâm.

Nhưng lão đại không đi, bọn họ thật không có lá gan này, Hầu Tiêu Trần rất đáng sợ, nếu có lão đại, vả lại còn đang ở trên biển, có lẽ sẽ có cơ hội, dù sao những người kia đều là những cường giả lục địa, mà Bắc hải, lại là địa bàn của bọn chúng.

“Vậy thì im miệng đi!”

Âm thanh lãnh khốc lại phát ra, không quá muốn để ý đến, kẻ từ sớm đến tối chỉ biết đưa ra những chủ ý tồi tệ.

Phục kích Hầu Tiêu Trần?

Ba đại tổ chức cũng không dám, ngươi bảo ta đi phục kích lão?

Đi để chết sao?

Phải vất vả lắm mới có thể gây dựng nên gia nghiệp lớn như vậy, xưng bá trên biển, muốn chết cũng sẽ không chết như vậy.