TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 953: Thời đại mới (1)

Tin tức về di tích Chiến Thiên Thành phát tán khắp nơi.

Toàn bộ vương triều Thiên Tinh đều đang bàn tán sôi nổi, thậm chí vượt qua chuyện ba tỉnh phía Bắc rung chuyển, ba tỉnh phía Bắc rung chuyển cũng không đến nỗi một lần chết mấy ngàn siêu năng cùng mấy chục Húc Quang.

Về phần cái chết của những bình dân bá tánh, bây giờ, chết nhiều đến đâu cũng sẽ không có quá nhiều người để ý.

Rung chuyển không ngừng, người chết vô số, nhưng cũng không rung động bằng cái chết của một vị Húc Quang.

Trong thị trấn nhỏ.

Liệp Ma Đoàn đều đang nghe Lưu Long giới thiệu những tình huống trong di tích.

Hồi lâu, Hồng Thanh nhịn không được nói: “Phó Đoàn Trưởng nói lần này trong di tích lại có mấy vị kiếm tu cường đại xuất hiện, Quang Minh Kiếm kia càng là có thể địch nổi Húc Quang đỉnh phong? Phụ thân ta năm đó bài danh trong Thất Kiếm, thế nhưng là vượt qua người này…”

Bỗng nhiên có chút chua xót!

Quang Minh Kiếm!

Nghe nói rằng Quang Minh Kiếm có thể địch nổi Húc Quang đỉnh phong, nàng bỗng nhiên có chút chua xót, cha ta Địa Phúc Kiếm cũng là một trong Thất Kiếm của Ngân Nguyệt, năm đó còn là xếp hạng thứ hai trong nhóm kiếm khách.

Bây giờ, Bích Quang Kiếm đi theo Viên Thạc, ở Trung bộ đại sát tứ phương.

Quang Minh Kiếm xuất hiện, cực kỳ cường hãn.

Thiên Kiếm thì tung hoành ở Trung bộ.

Mấy vị kiếm khách khác đều đã chết, những người còn sống, chỉ có cha ta là thảm nhất, điều này nghe…không hay ho cho lắm.

Đúng là khó chịu!

Lại có chút chua xót, cha ta trước kia là Tam Dương, ta cảm thấy rất là lợi hại, bây giờ thì tốt rồi… Tam Dương tính là cái rắm gì đây, ngay cả Đoàn Trưởng cũng đánh không lại.

Lưu Long nghẹn lời.

Trong lúc nhất thời như vậy cũng không biết nên nói cái gì.

Lần này, trong chuyến đi di tích, điều khiến y rung động nhất đại khái chính là sự bạo phát của Địa Phúc Kiếm cùng Nam Quyền, thế nhưng là… khó mà nói.

Lý Hạo cũng không nói thêm gì, hắn hiểu rõ tất cả nhưng thích giả hồ đồ.

Hiện tại, y cũng không thể nói thêm gì nữa.

Cho đến khi y nhìn thấy bộ dạng hâm mộ và đố kỵ của Hồng Thanh, chua đến độ muốn rụng cả răng hàm, kỳ thực y rất muốn nói, cha ngươi… đó mới thật sự là dũng mãnh, một người đánh cả một đám đông, những cường giả phía quan phương Ngân Nguyệt, bị ông ấy một mình áp chế tất cả.

Hết lần này đến lần khác, là con gái của người trong cuộc, vốn dĩ hoàn toàn không biết gì cả, đến bây giờ còn cho rằng cha mình chỉ là một vị Tam Dương thông thường.

Bên cạnh, Lý Hạo vừa liếc nhìn một bản cổ tịch vừa cười nói: “Hồng sư thúc cũng không yếu, vả lại khiêm tốn một chút thì tốt hơn, những người như Quang Minh Kiếm thì quá mức cao ngạo.”

Hồng Thanh hâm mộ nói: “Vậy ta ngược lại là hi vọng phụ thân ta cũng cao ngạo tí, đáng tiếc…”

Được rồi, không nói cũng được!

Nói xong, lại nói: “Nhưng Quang Minh Kiếm cũng quá là vô sỉ, lấy lớn hiếp nhỏ, cùng là võ sư Ngân Nguyệt, một chút quy củ cũng không biết, phụ thân ta mặc dù thực lực không bằng ả, nhưng phụ thân ta thường nói, làm người làm việc, vẫn là phải nói quy củ, người người đều không tuân theo quy củ, thế giới này đã sớm trở nên lộn xộn.”

Lý Hạo cười cười.

Lưu Long nhịn không được nói: “Hồng Kiếm chủ bình thường hay làm những việc gì trong Kiếm môn?”

Y giờ phút này, rất ngạc nhiên.

Y muốn nghe ngóng một chút để dễ dàng phán đoán con người của Hồng Nhất Đường, nghe ngóng, mang ý nghĩa y kỳ thực có chút động tâm, thực lực của Hồng Nhất Đường không có gì để nói, nhưng hôm nay, y cùng đối phương cũng không phải quen thuộc lắm, vẫn hi vọng thông qua những người khác để hiểu rõ hơn một chút.

Mà trước mắt, chính là con đường tốt nhất, khắp nơi này toàn bộ đều là đồ đệ, môn nhân, kể cả nữ nhi của lão.

“Làm gì ư?”

Hồng Thanh khẽ giật mình, nửa ngày mới nói: “Hình như cũng không có làm cái gì, khi phụ thân ta ở trong Kiếm môn, bình thường sẽ truyền thụ một chút võ đạo, trồng ít hoa, trồng ít rau… đúng rồi, có đôi lúc sẽ dẫn chúng ta đi chấp hành một số nghiệm vụ, đều là nhiệm vụ của các thành thị chung quanh ban phát xuống, có những thành thị bị siêu năng quấy nhiễu, đều sẽ đến tìm Kiếm môn của chúng ta hỗ trợ, Tuần Dạ Nhân có đôi khi bận quá không đến được… như vậy chúng ta cũng có thể kiếm được một số vật phẩm gia dụng, duy trì việc tu luyện thường ngày.”

“Có đôi khi cũng sẽ cho một chút tiền tài hay vật tư, trên núi có rất nhiều người, chúng ta cũng phải kiếm tiền.”

Lưu Long khẽ giật mình: “Kiếm tiền?”

“Đúng vậy a.”

Hồng Thanh gật đầu: “Người của Kiếm môn rất nhiều, còn có không ít trẻ nhỏ, cái ăn cái ở, phụ thân luôn thích ra ngoài đi dạo, có đôi khi chỉ ra ngoài một chuyến, nhìn thấy một số người không có nhà để về, liền thu nhận về… ngày qua ngày, nhân số của Kiếm môn bây giờ đã hơn ngàn người.”

“Nhưng phía Kiếm môn, võ sư cũng chỉ 30-40 người, tính thêm 30-40 siêu năng nữa thì cũng chưa đến 100 người đâu.”

Võ sư của Kiếm môn, trong một lúc đã có 30 người gia nhập đoàn Liệp Ma, trên thực tế ngoại trừ Hồng Nhất Đường, trong Kiếm môn dường như không có võ sư nào nữa, cho dù có cũng chưa bước vào Trảm Thập cảnh, những người này cũng không thể tính là võ sư.