Sau lưng, lại truyền đến tiếng vỡ vụn.
"36!"
Lý Hạo lần nữa mặc niệm một lần, 32 vị hắc khải, 4 vị đồng khải.
Sự mạnh mẽ của Húc Quang, thể hiện ở trên thân của những chiến sĩ mặc giáp này, Từ Phong một đường truy sát, mục tiêu chủ yếu vẫn là Lý Hạo, nhưng dù là vậy, vẫn giết trọn vẹn 36 tôn Chiến Thiên quân binh sĩ.
Lý Hạo quay đầu, dừng bước.
Từ Phong cũng có chút thở dốc, nhìn về phía Lý Hạo, tươi cười nói: "Không trốn nữa?"
Hắc khải nếu không bị tách ra, nếu không bị đánh chết, giờ hắc khải cách gần nhất, cũng có vài chục mét, đang đột phá siêu năng phong tỏa, chạy đến bên này.
"Lý Hạo, hay là giao ra ngân khải trước, ta không hứng thú giết ngươi."
Từ Phong tươi cười: "Võ sư đi đến một bước này, không dễ dàng, ta rất coi trọng nhân tài, ngươi có thể tới giúp ta, đương nhiên, cũng có thể cự tuyệt, ta sẽ không vì vậy mà tức giận, ngân khải, vốn cũng không thuộc về ngươi, giao ra... ta sẽ cho ngươi chút Thần Năng Thạch làm bồi thường, ngươi xem thế nào?"
Lý Hạo luôn không lên tiếng, giờ khắc này mở miệng: "Ngươi... đánh chết 36 vị chiến sĩ!"
Từ Phong khẽ giật mình, rất nhanh cười: "Lý Hạo, đừng nói giỡn, cũng đừng kéo dài thời gian, không có ý nghĩa, ba tôn bạch ngân khôi phục, rất nhanh đều sẽ hủy diệt, ta có thể buông tha ngươi, tam đại tổ chức sẽ không, hiện tại giao ra ngân khải, ngươi có thể trốn, còn có thời gian... Nếu không, coi như ta buông tha ngươi, ngươi cũng không có thời gian trốn."
"Ta muốn giết ngươi!"
Lý Hạo rất nghiêm túc: “Một cái mạng của ngươi, chưa hẳn có thể so với bọn hắn, đáng tiếc... ngươi chỉ có một cái mạng! Ta hiếm khi nói chuyện với người sắp chết, nhưng ta không chắc, có thể nhất định giết chết ngươi hay không... nhưng ta sẽ ta tận hết khả năng, giết ngươi!"
"Ngu xuẩn mất khôn!"
Từ Phong hơi không kiên nhẫn: “Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cho rằng võ sư thật vô cùng cường đại? Ngươi cho rằng lão sư của ngươi Viên Thạc rất mạnh? Ngươi dựa vào đâu nghĩ vậy, ngươi cũng biết, năm đó cái gọi là Ngân Nguyệt Tam Thập Lục Hùng, bây giờ cũng chỉ là nô tài cho nhà ta..."
Gia hỏa buồn cười!
Ngay một khắc này, Lý Hạo chủ động đánh ra.
Đạp đất, không bay lên không, mà là mượn lực phá không, một cước đạp xuống, phía trên đại địa, một nguồn lực lượng tràn vào thể nội, đó là lực lượng của cổ thành.
Lý Hạo rút lấy một chút đại địa chi lực.
Một kiếm phá không mà ra!
Từ Phong nhìn thấy trường kiếm đánh tới, lần nữa bộc phát Băng hệ siêu năng, lần này, cũng có chút khác trước, khối băng kia trong nháy mắt hóa thành một tồn tại dạng mặt kính, lập tức khuếch tán, phong tỏa bốn phía.
Băng phong thế giới!
Phương viên mấy chục mét, trong nháy mắt bị khối băng phong tỏa, không chỉ như vậy, giống như lo lắng Lý Hạo lần nữa đào thoát, lo lắng hắc khải đồng khải lần nữa tới quấy rối, hắn vung tay lên, một gương đồng bay ra!
Đó là Nguyên Thần Binh của hắn, giờ gương đồng này hóa thành bình chướng to lớn, hoàn toàn khoá chặt bốn phía.
Từ Phong tóc dài phiêu động, mang theo băng sương, nhìn về phía Lý Hạo vọt tới: "Ngươi tiếp tục trốn cho ta xem một chút!"
Trốn a!
Một quyền đánh ra, băng sương chi quyền, răng rắc, hư không giống như đều bị đông cứng, trường kiếm của Lý Hạo, đánh tan từng tầng từng tầng phòng ngự, cuối cùng trường kiếm cũng bị vô số khối băng hoàn toàn đông lại!
Không gì hơn cái này!
Lý Hạo khẽ quát, mãnh hổ nhảy lên, một cỗ hỏa diễm bộc phát, bịch một tiếng, khối băng nổ tung, sau đó trên trường kiếm, cửu trọng điệt lãng bộc phát, đột phá, nổ tung!
- Coong!
Một tiếng vang thật lớn, trên nắm tay của Từ Phong bỗng hiện ra một đôi quyền sáo.
Y mỉm cười: "Nguyên Thần Binh... ta cũng không chỉ có một cái!"
Ngươi có phải cảm thấy, không có gương đồng, ta sẽ không cách nào ngăn cản hay không?
Lý Hạo, ngươi kiến thức quá ít.
Nguyên Thần Binh trân quý, Từ gia cũng không có nhiều, nhưng là truyền nhân kiệt xuất nhất, cường giả trên Thần Sư bảng, y lấy được 2 kiện, 1 kiện hộ tâm kính dùng làm phòng ngự, một kiện quyền sáo, dùng để công kích.
Cả công lẫn thủ!
Đây mới là lực lượng mà y dùng hộ tâm kính phong tỏa bốn phía, nếu không, biết rõ trường kiếm của Lý Hạo sắc bén, sao y lại tùy tiện ném hộ tâm kính ra bên ngoài.
Bất quá, giống như hộ tâm kính, binh hồn trong quyền sáo, cũng ẩn núp không ra, đây cũng là để Nguyên Thần Binh mất đi tác dụng tăng phúc, cũng làm cho Từ Phong có chút nổi nóng, nhưng lại nhiều thêm tham lam.
Y cảm thụ được binh hồn Nguyên Thần Binh của mình, dường như có chút sợ kiếm của Lý Hạo.
Chuyện tốt!
Điều này chứng tỏ, thanh kiếm này có đẳng cấp rất cao, cho nên áp chế Nguyên Thần Binh bộc phát.
Lý Hạo lần nữa đâm ra một kiếm, Từ Phong tung quyền, một quyền đánh ra, đánh trường kiếm chệch hướng một chút, một tay khác chộp thẳng đến trường kiếm!
Quyền sáo mặc dù không có binh hồn phụ trợ, nhưng bản thân cũng cực kỳ kiên cố.
Cho nên, y cũng không sợ gì.
Một tay chụp vào trường kiếm, đồng thời tay còn lại đánh lệch trường kiếm, sau đó đánh vào đầu lâu của Lý Hạo.
Không biết sống chết!
Vào thời khắc này, Lý Hạo vẫn luôn im lặng, đột nhiên há miệng, trên áo giáp lộ ra một lỗ hổng, đó là vị trí ở miệng, một ngụm nội kình phun ra ngoài, nội kiếm bộc phát!
- Oanh!
Ngụm nội kình chi kiếm này, Lý Hạo nhẫn nhịn thật lâu, né nắm đấm của y, thẳng đến đầu lâu của Từ Phong.
Từ Phong ánh mắt mãnh liệt, trước mặt tự động hiện ra băng thuẫn.
Bình, băng thuẫn nổ tung, khối băng trên mặt Từ Phong vỡ vụn, rạch ra từng đạo vết máu, mà nắm đấm của hắn, cũng một quyền đánh trúng đầu của Lý Hạo. Lý Hạo choáng váng, cảm giác đầu vô cùng đau đớn, song lại mỉm cười.
Cho đến giờ phút này, hắn mới làm bị thương đối phương.
Chiến đấu đến giờ, đối phương hết hộ tâm kính, lại là quyền sáo, băng thuẫn lại cực kỳ cường hãn, mấy lần đâm trúng đối phương, đối phương đều không bị thương, duy chỉ có lần này, kiếm khí nổ tung, băng thuẫn nổ tung, lưu lại từng đạo vết máu trên mặt đối phương!
Từ Phong có chút nổi giận!
Y hừ lạnh một tiếng, một tay nắm lấy trường kiếm, một tay đấm về phía Lý Hạo!
Thằng khốn nạn!
Lý Hạo chấn động trường kiếm, tay còn lại cũng vung quyền, Cửu Đoán Kình bộc phát, oanh!
Song quyền tiếp xúc, Lý Hạo chỉ cảm thấy nắm đấm sắp vỡ vụn, dù cách áo giáp bạch ngân, song dù vậy, hắn không quan tâm những chuyện đó, kiếm năng tràn vào thể nội, hắn gào thét, như mãnh hổ xuất kích, lần nữa huy quyền!
- Phanh phanh phanh!
Song phương liên tiếp đấm trên trăm quyền, bịch một tiếng tiếng vang, trên áo giáp bạch ngân, giống như xuất hiện một vết nứt, bên trong khôi giáp, nắm tay của Lý Hạo, máu thịt vỡ nát, được kiếm năng nhanh chóng chữa trị, kiếm năng không có tác dụng tái sinh máu thịt, lại giúp Lý Hạo nhanh chóng khép lại những vết thương này, song không ngăn được máu không ngừng chảy.