Vậy còn ta?
Dù là Tề Mi Côn thực lực có lẽ cũng không bằng chính mình, nhưng vào thời điểm chiến đấu cùng Viên Thạc, một khắc cuối cùng cũng lưu lại một chút côn ý truyền thừa, ý chí ngưng ý thành côn đó… khiến mọi người có một chút cảm giác đau khổ cùng sụp đổ!
Năm đó, lão được Hầu Tiêu Trần giúp đỡ phá vỡ áp chế của Viên Thạc, tấn cấp vào cấp độ sâu hơn, những năm này, lão cường hóa nhục thân, cường hóa khí huyết, cường hóa thần ý… dường như cái gì cũng đang trở nên mạnh hơn, cũng đang cân bằng, đây cũng là nhờ Hầu Tiêu Trần chỉ điểm cho lão.
Thế nhưng…lão phát hiện, chình mình dường như đã bỏ qua cái gì đó, dường như càng lúc càng trở nên bình thường, dường như đã đánh mất đi linh hồn của chính mình.
Khi lão nhìn thấy đồng khải ơ nơi xa xôi kia đang đối mặt chính mình, dù cho không nhìn thấy ánh mắt của đối phương, cũng có thể cảm giác như là Địa Phúc Kiếm đang im lặng thẩm phán cùng coi thường lão, đệ nhất thương năm đó, hôm nay đã thành ra như thế nào?
Kim Thương có chút hồn bay phách lạc.
Giờ khắc này, lão có chút hoảng hốt.
Trong hoảng hốt, lão bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về một con đường khác.
Bên kia, một vị hắc khải cũng đang bộc phát, một quyền nối tiếp một quyền, giống như Nam Quyền tái sinh, nhưng loại quyền này cùng với Nam Quyền có chút khác biệt, một quyền mạnh hơn một quyền!
“Ngân Thương…”
Thì thào một tiếng, Kim Thương nghĩ đến một người Ngân Thương Lưu Hạo.
Loại quyền ý này để lão nghĩ tới vị kia, thương thuật cao thủ một thương mạnh hơn so với một thương.
Khổng Khiết cũng nhìn thoáng qua bên kia, hơi có chút ngoài ý muốn.
Bên kia, Lý Hạo ra quyền liên hồi, hoàn toàn đắm chìm bên trong Cửu Đoán Kình, hoàn toàn đắm chìm bên trong biển cả và sóng lớn, làn sóng sau mạnh hơn làn sóng trước, kình đạo và huyết khí trong thể nội đều đang điên cuồng bộc phát!
Lúc mới bắt đầu còn bị Tạ Cương áp chế, đến giờ khắc này, trong mơ hồ dường như có thể địch nổi Tạ Cương, thậm chí áp chế ngược lại một chút, khiến Lý Hạo càng thêm phấn chấn.
Chính là loại cảm giác này!
Hắn cũng cảm nhận được có cường giả chú ý bên này, thế nhưng… Lý Hạo cũng không muốn ngừng lại.
Chính là loại cảm giác đánh vỡ gông xiềng này!
Ầm ầm!
Hai bên đều truyền đến tiếng vang kịch liệt, mà trong thành, từng âm thanh xé gió nhanh chóng truyền vang đến.
Lý Hạo có chút phẫn nộ, có chút điên cuồng hét lên.
Những người này thật đáng ghét, nhất định phải đến chém đứt cảm ngộ của chính mình hay sao.
Sau một khắc, một cỗ khí huyết dâng lên, hắn vẫn là không có vận dụng ba Thế, vào giờ khắc này, hắn vận dụng Huyết Đao Quyết, kích phát tinh thần cùng huyết khí của mình, để cho quyền của mình càng thêm sắc bén cùng cuồng bạo!
“Huyết Đao…”
Tạ Cương giật mình, giờ phút này gã cũng đã cảm thấy có gì đó không đúng, huyết khí, chỉ có người sống mới có thể có được!
Người này biết Huyết Đao Quyết!
Gã đã từng nghe nói qua môn công pháp này, là bí thuật độc môn của Ngũ Cầm môn, nghe nói cực kỳ nổi tiếng ở thời kỳ cổ văn minh.
Lý Hạo…
Cái tên này lóe lên một cái rồi biến mất, sau một khắc lại nghĩ là Viên Thạc, Viên Thạc am hiểu Ngũ Cầm thuật, có quyền thuật, ngược lại là Lý Hạo chỉ am hiểu kiếm Thế, người trước mắt này lại không dùng kiếm.
Chẳng lẽ là Viên Thạc sao?
Tạ Cương chấn động trong lòng, bạo hống một tiếng, một quyền đánh ra, giống như là thiên thạch vỡ tung, không chỉ như vậy, trên thân còn hiện ra một bộ áo giáp màu vàng đất, đó là Nguyên Thần Binh của gã.
Có Nguyên Thần Binh trên thân, gã cường hãn hơn rất nhiều.
Lực phòng ngự cũng càng mạnh hơn!
Mà Lý Hạo vẫn cứ hung hãn không gì sánh được, nhanh chóng áp sát, có áo giáp bạch ngân trên người, hắn cảm thấy không thể kém hơn so với Nguyên Thần Binh.
Hai bên so quyền với nhau.
Một quyền, hai quyền, ba quyền…
Cửu Đoán Kình bộc phát điên cuồng, Lý Hạo giống như điên dại, liên tục bạo phát ra tiếng ầm vang, đánh cho áo giáp của đối phương cũng chấn động, nội phủ phá toái, mà quyền của Tạ Cương cũng đánh trúng áo giáp bạch ngân, chấn động nội phủ của Lý Hạo.
Song phương giờ phút này đều là chỉ công không phòng, đều hiểu được một đạo lý, ai trốn trước, ai rút lui trước, chính là người chết trước.
Ầm!
Lý Hạo thấy từng chùm sáng nhanh chóng tới gần mà giận dữ không thôi, giống như sự cuồng nộ của biển cả, một lòng chỉ muốn phá hủy những thứ trước mắt.
Hắn sớm đã khẳng định Cửu Đoán Kình là công pháp có thể khiến cho mình cảm ngộ được Thủy Thế.
Nhưng đến bây giờ, kim, thổ, hỏa đều cảm ngộ được, duy chỉ có Cửu Đoán Kình là chậm chạp không thể cảm ngộ, cũng khiến cho Lý Hạo vội vã không nhịn nổi!
Mắt thấy đã có một chùm sáng của Húc Quang đang đến gần bên này.
Lý Hạo bạo hống một tiếng, giờ khắc này, nội kình toàn thân hiện ra, một đạo, hai đạo, ba đạo…
Liên tiếp 9 đạo nội kình cường hãn, toàn bộ chồng chất điệp gia lên nhau, bạo phát trong nháy mắt!
Ầm!
Lại là một tiếng vang thật lớn, bịch một tiếng, Tạ Cương bị đập văng ra xa, phun máu tươi, thậm chí phun ra một chút mãnh vỡ của nội tạng, nhưng Tạ Cương lại cười một tiếng, gã cũng cảm nhận được có Húc Quang đến rồi!
Người trước mắt này, tựa như là Viên Thạc!
Khó trách cường hãn như vậy…
Đáng tiếc, vẫn không thể nào đánh chết chính mình, Viên Thạc cũng chẳng qua chỉ có như vậy.
Vừa nghĩ tới đó, hung quang trong mắt Lý Hạo lấp lóe, hừ lạnh một tiếng, sau một tiếng, một cỗ lực lượng cường hãn hơn bộc phát, lần này không đơn thuần là Cửu Đoán Kình bộc phát, Kim Kiếm Thế cũng là trong nháy mắt bộc phát ra!
Bùng nổ!
Lý Hạo giống như một thanh kiếm sắc bén, trong nháy mắt hiện ra trước mắt của Tạ Cương, một quyền đập xuống, giống như một thanh kiếm đã rút ra khỏi vỏ!