Giờ khắc này, Hầu Tiêu Trần cảm thấy hết thảy đều có âm mưu, cũng khẽ nhíu mày, chuyện này khiến cả mình cũng hồ đồ rồi!
Nhìn những siêu năng kia, từng kẻ hưng phấn tràn vào ngoại thành, lão thở hắt ra, không ổn!
Bọn người này, lần này không biết sẽ chết bao nhiêu.
Còn có một số Tam Dương, cũng trà trộn bước vào, xem ra Thần Năng Thạch cũng khiến những Tam Dương này ham muốn. Cũng phải thôi, 1 bộ áo giáp 3 miếng, nếu có nhẫn trữ vật, một vị Tam Dương đối phó 10 vị hắc khải cũng không phải rất khó khăn, vận chuyển một chuyến, 30 miếng Thần Năng Thạch tới tay.
Nói thật, lão cũng kích động!
Thật dễ kiếm tiền!
Nhưng tiền, dễ kiếm vậy sao?
Trong tam đại tổ chức, cũng có vài cường giả lẫn vào đi theo, xem ra nếu không phải vì muốn tìm hiểu tình huống, thì cũng vì thừa cơ vớ được một vài hắc khải.
Bên phía quan phương Ngân Nguyệt, Hồ Thanh Phong cũng truyền âm nói: "Chúng ta không đi sao? Cho dù không đi, cũng nên để một số người tiến vào tìm hiểu tình huống, Húc Quang không thể tùy tiện xuất động, Tam Dương vẫn có thể!"
Lần này, phía quan phương không tới nhiều người, nhưng Tam Dương cũng có một vài vị.
Đều chờ ở đây sao?
Đương nhiên, Hồ Thanh Phong cũng không muốn đi vào, ai biết có thể gặp được vị bạch ngân biến mất kia hay không, mặc dù đối phương chỉ là Tam Dương đỉnh phong, chưa hẳn có thể gì mình, nhưng y không muốn mạo hiểm.
Kim Thương lên tiếng: "Bộ trưởng, để ta đi!"
Gã có chiến lực cường hãn, dù gặp bạch ngân chiến sĩ, không phải trạng thái khôi phục, cũng không sợ gì.
Vẫn là võ sư, với khả năng che giấu rất mạnh..
Kim Thương sẵn sàng chờ lệnh, Mộc Lâm vốn chuẩn bị giả chết, giờ cũng chỉ đành nói theo: "Bộ trưởng, ta cùng lão đại đi vào chung!"
Hầu Tiêu Trần suy tư một lúc, Mộc Lâm phòng ngự cường đại, Kim Thương chiến lực cường hãn... nếu gặp phải nguy hiểm, hẳn có thể kịp phản ứng, suy tính cặn kẽ, gật đầu: "Đi thôi, cẩn thận một chút, không nên động hắc khải... chỉ tìm hiểu một chút tình huống, chú ý quan sát là được, tình huống... không đúng lắm!"
"Đúng!"
Hai người cùng nhau đi đến ngoài thành.
Ngoại thành tối tăm, giờ giống như miệng rộng ăn thịt người, có chút đáng sợ.
Hầu Tiêu Trần không ngừng cau mày, lại nhìn về nội thành môn, nhẹ nhàng thở dài, lúc này lão cũng rất vô lực.
Lý Hạo... là chuyện tốt do các ngươi bày ra sao?
Hay là nói, các ngươi chỉ ở trong thành tầm bảo, cũng không tham dự vào?
Giờ lão nắm trong tay một thanh chìa khoá, rơi vào trầm tư, là tân khách cầm chìa khoá trong tay, chỉ cần không tấn công Chiến Thiên quân, phải chăng có thể tránh một vài nguy cơ vô hình?
Suy tư một phen, nhẹ nhàng vỗ vỗ Ngọc tổng quản bên ở cạnh, chìa khoá thuận thế rơi vào trong tay nàng.
"Cầm, không nên vứt bỏ, luôn cầm trong tay là được!"
Ngọc tổng quản gật gật đầu, cũng không nói chuyện.
Một đám người, nhìn những người kia tiến vào ngoại thành.
Trong ngoại thành, tiếng bước chân của hắc khải vang lên, giống như lần trước, tiếp tục tuần phố.
...
Trong một cửa hàng trà.
Lý Hạo chui vào, trong cửa hàng trà không có đồ vật gì, chỉ có vài bộ bàn ghế, nhưng Lý Hạo cũng phát hiện một số Thần Năng Thạch, chỉ là giờ hắn không hề động vào những thứ này.
Làm bạch ngân đoàn trưởng, há có thể động tâm vì chút lợi nhỏ ấy?
Hơn nữa, quân quy của Chiến Thiên quân, không được động vào một cây kim một sợi chỉ của bách tính... Ta Lý Hạo, là người tuân thủ quy củ!
Một lát sau, Lý Hạo khẽ chớp mắt, xuyên qua cánh cửa, nhìn ra phía ngoài, có chút muốn cười.
Một chùm sáng, ngay ở trước mặt mình.
Chơi thật vui!
Giờ mình có thể núp trong phòng cổ, còn có đôi mắt này, có thể nói, quả thực là tồn tại vô địch!
Ta có thể nhìn thấy các ngươi!
Trong ấn tượng của mọi người, phòng cổ đều không thể mở ra, thế là trong nháy mắt, Lý Hạo mở phòng cổ, giương tay vồ một cái, chộp lấy một vị Nhật Diệu ở cửa ra vào, trong nháy mắt, vặn gãy cổ của đối phương!
Không chút chần chờ!
Thậm chí không cần quan sát thân phận, phía quan phương không có Nhật Diệu tiến vào, yếu nhất đều là Tam Dương, cho nên không cần nhìn nhiều. Tán tu cũng tốt, tam đại tổ chức cũng được, lần này người tiến vào, trừ phía quan phương không thể giết, những kẻ khác, không có ai không thể động.
Nhật Diệu này vừa bị bắt vào, lập tức bị vặn gãy cổ, thời điểm chết, chỉ sợ cũng không ngờ, mình chỉ vừa tiến vào thôi, đã tiêu đời.
"Tân binh Hạ Dũng, bên ngoài chỗ ngươi có tên Tam Dương, cấp tốc xuất kích, bắt vào đi!"
Nơi xa, trong một gian phòng khác, Hạ Dũng còn đang âm thầm quan sát, nghe được lời nói trong đầu, nao nao.
Nhìn chung quanh một lần, Lý Hạo ở gần đó?
Cổ quái!
Hắn làm sao mà biết được?
Còn nữa, y cũng không thấy Tam Dương này, bởi vì đối phương tiến vào thông đạo thứ hai, siêu năng bao phủ, thật ra đối bọn hắn mà nói, dù là bạch ngân áo giáp, cũng khó phát hiện bọn hắn.
Nhưng giờ... Lý Hạo lại trực tiếp chỉ ra.
Nhưng nếu Lý Hạo mở miệng... xuất kích là được!
Trong nháy mắt, y mở cửa, một phát bắt được một vị siêu năng, tung ra một quyền... ầm!
Một tiếng vang thật lớn, sau một khắc, Tam Dương vẫn lạc.
Hạ Dũng nhanh chóng mang theo thi thể biến mất, trong chớp mắt tiến vào một căn phòng khác, chờ đám người đến dò xét, lại không hề phát hiện được gì, nghi hoặc tiếng vang... phát ra từ chỗ nào?
Mà giờ khắc này Lý Hạo, tự mình động thủ thì cũng thôi đi, hắn không ngừng quan sát tứ phương, tối thiểu đường đi lân cận, hắn đều có thể quan sát được, cũng biết người của mình trốn ở trong phòng nào.
Chỉ cần tới gần, so sánh thực lực, hắn sẽ nhanh chóng hạ đạt chỉ lệnh.
10 vị đồng khải, đều có chiến lực Nhật Diệu đỉnh phong, cộng thêm hai vị cường giả vượt qua tưởng tượng tại, còn có Tam Dương đỉnh phong như Lý Hạo...
Trong chớp nhoáng này, toàn bộ ngoại thành, thành Tu La Tràng!
Từng vị Nhật Diệu, trong nháy mắt mất tích.
Từng vị Tam Dương, gặp 3 người Lý Hạo, Lý Hạo đối phó còn khó, nhưng 2 vị khác, đối phó Tam Dương quá đơn giản.
Trong chớp mắt, toàn bộ ngoại thành biến mất 5-6 vị Tam Dương, động tĩnh chưa phải quá lớn.
...
Giờ phút này, trên quảng trường.
Hầu Tiêu Trần chau mày, truyền âm nói: "Lão Khổng, ngươi đi vào... tìm ra Kim Thương cùng Mộc Lâm, để bọn hắn đi ra!"
Khổng Khiết hơi sững sờ, ta đi vào?
Ngươi chắc chứ?