TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 853: Quân đoàn 12 tân biên (1)

Dường như tiếng chiến đấu bên ngoài thành đã hơi yếu đi rồi.

Siêu năng rút lui, còn Chiến Thiên quân cũng đã thu binh cố thủ trong thành không ra ngoài nữa.

Thừa dịp hiện tại tất cả mọi người đều chưa có ai tiến vào, đây chính là cơ hội của bọn hắn. Lúc này, ba người nhanh chóng di chuyển về phía thành Bắc. Nhờ có sách hướng dẫn du lịch, cho nên bọn họ có thể dễ dàng quen thuộc với tình hình trong thành. Thậm chí ngay cả mấy căn phòng mở cửa, bọn họ cũng không thèm vào ngó xem.

Tạm thời không cần phải vội.

Nếu có thể bảo vệ được tòa thành này, thì họ sẽ có rất nhiều thời gian.

Không có cách nào nán lại Chiến Thiên thành quá một tháng, người trong thành không sống được lâu đến vậy. Bởi vì cứ cách một đoạn thời gian thì sẽ thanh lý một lần, người lưu lại trong thành sẽ phải bỏ mạng. Về phần ngoại thành, nếu ở lại quá lâu thì cũng sẽ bị Chiến Thiên quân truy đuổi cùng dọn dẹp.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi di tích phong bế ba ngày, tới đây lần nữa thường sẽ không thấy được những người khác nữa.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi di tích phong bế ba ngày, tới đây lần nữa thường sẽ không thấy được những người khác.

Nhưng nếu có được thân phận hợp pháp, thì hiển nhiên có thể ở lại.

......

Một đường chạy thẳng, tốc độ của bọn họ rất nhanh.

Diện tích Chiến Thiên thành không lớn, cho nên không bao lâu sau, bọn họ đã tiến vào khu vực phía Bắc.

Thành Bắc giống như một doanh trại to lớn vô cùng.

Mặc dù chưa tiến vào thành, nhưng bọn họ đã bị chặn lại ở một cửa vào.

Trước kia, hình như nơi này có người cố thủ.

Nhưng bây giờ lại không có ai cả, chỉ còn một cái lan can bằng sắt thật dài chắn ngang đường đi, ngăn chặn bọn hắn tự ý xâm nhập vào trong cấm địa quân sự, xông vào tất chết. Mà phía trước cũng treo một tấm bảng, trên đó viết bốn chữ rất lớn “Cấm Địa Quân Sự”.

Ba người dừng bước.

Lý Hạo nhìn quanh một vòng, không có ai cả.

Đằng sau lan can bằng sắt kia có một phòng bảo vệ, nhưng hiện tại, trong đó đã trống không và cũng không có ai ở trong đó hết.

Lan can sắt đang ở trạng thái đóng.

Nam Quyền nhìn lan can sắt không cao và có thể bay vượt qua, lão truyền âm nói: “Nhảy qua...”

Lý Hạo lắc đầu.

Không ổn!

Tòa thành này đang trong trạng thái khôi phục, và nó cũng không hoàn toàn yên ắng. Nếu cố ý nhảy qua lan can, sợ rằng sẽ tạo thành kết quả không thể khắc phục được.

Hắn bước tới kiểm tra một hồi.

Phòng bảo vệ quả thực không có một ai.

Nhưng mà cửa lại đang mở, hơn nữa, hình như phòng bảo vệ có một hệ điều hành. Lý Hạo không quen thuộc hệ thống này nhưng thấy được mấy cái nút ấn.

Trong số đó có một cái ghi hai chữ “kêu gọi” ở phía trên.

Lý Hạo chần chờ, không biết có nên thử ấn xuống hay không?

Nếu như ấn xuống, thì sẽ có người tới sao?

Hay là, ấn xuống sẽ kéo phiền phức tới?

Hắn liếc nhìn hai người đứng đằng sau, hỏi: “Ở đây có một cái nút gọi, có nên ấn hay không?”

Hồng Nhất Đường suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Ấn đi! Không mời mà đến là trộm. Còn nếu chúng ta đến nhưng không thấy ai, gọi đối phương nhưng mà đối phương không trả lời...vậy thì chúng ta không phải là trộm.”

Y coi đây là một toà thành đang còn sống.

Nếu không, đâu cần phải cẩn thật như vậy.

Lý Hạo cân nhắc một phen, sau đó gật đầu, ấn nút xuống.

Không có động tĩnh gì.

Nhưng đám người bắt đầu chờ đợi, có khi sẽ xuất hiện tình huống gì đó khác.

Chờ chưa tới một phút đồng hồ, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, đồng thời Hồng Nhất Đường cũng cảnh giác lên. Đúng lúc này, phía sau lan can bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người.

Có người!

Tòa thành vẫn đang còn hoạt động.

Chỉ là, bọn họ nhìn thấy không phải là hắc khải, cũng không phải là đồng khải hay là chiến sĩ khải giáp bạch ngân. Bây giờ, hai người tới lại là hai chiến sĩ mặc áo giáp màu đỏ.

Hồng khải!

Lý Hạo hơi ngẩn ra, quay lại nhìn hai cái áo giáp kia. Chỉ thấy, trên cánh tay của bọn họ còn ghi một hàng chữ nhỏ —— thanh tra viên.

Đây... Hình như là một loại quân khác!

Sắc mặt của Nam Quyền cũng thay đổi liên tục. Chi Chiến Thiên quân này lại không chỉ có duy nhất một loại binh chủng mà bọn họ biết kia, thế mà còn có loại binh chủng đặc thù này nữa. Hai cái khải giáp trước mắt hình như là tồn tại thuộc một hệ thống khác.

Thực lực cụ thể của bọn họ như thế nào, trước mắt không thể nào biết được.

“Thanh tra.”

Lý Hạo truyền âm nói: “Trên hai cái khải giáp này đều có ghi Thanh tra viên, chắc là tương đương với Nội vụ quân của Chiến Thiên quân hoặc là cái loại thanh tra...trong quản lý nội vụ.”

Hai người gật đầu, hiện tại cảm thấy hơi đau đầu, làm thế nào mới giao tiếp được với bọn họ đây?

Có thể trao đổi sao?

Quân sĩ trong Chiến Thiên thành dù có thể chiến đấu nhưng hình như lại không thể giao tiếp được. Trừ phi, là lúc họ hồi sinh, nhưng mà khôi phục có nghĩa là họ sẽ chân chính tử vong.

Lý Hạo thấy hai vị quân sĩ nhanh chóng đi về phía mình, ánh mắt khẽ động.

Hắn gấp rút lấy ra 《 Sách hướng dẫn du lịch Chiến Thiên thành 》, rồi nhanh chóng lật đến trang tuyển quân.

Đợi đến khi hai quân sĩ tới ngay trước mặt, hắn vội vàng giơ quyển sách lên trước người vì hắn muốn làm lính!

Về phần phương pháp này được hay không... Ai biết được!

Hai sĩ quan dừng lại ngay trước hàng rào.

Trong áo giáp màu đỏ giống như trống rỗng, và dường như vẫn còn tồn tại một số linh tính hoặc chấp niệm để cho họ vẫn thực hiện nhiệm vụ khi còn sống.

Tuyển quân!

Dường như nó nhìn hiểu được nội dung trong cuốn sách, và như thể biết được tất cả người đến đây đều là vì ứng tuyển, một trong hai hồng khải đó vung tay lên, một tia sáng mập mờ lóe lên, sau đó lưới sắt được mở ra.

Ba người Lý Hạo hồi hộp, có được hay không?

Trong lúc bọn họ đang còn suy nghĩ, một hồng khải chỉ chỉ về phía Lý Hạo và Hồng Nhất Đường, ý bảo bọn họ đi vào.

Bọn họ đang nghĩ, một trong số đó có một hồng khải, chỉ chỉ Lý Hạo và Hồng Nhất Đường, ý bảo bọn họ đi vào.