Hầu Tiêu Trần cười nói: “Binh cần tinh nhuệ không cần nhiều, được rồi! Huống chi còn có hai vị tuấn tài của Thiên Tinh gia nhập, an toàn của chúng ta càng có bảo đảm.”
“Vũ soái còn phải tọa trấn quân đội để đề phòng bạo loạn, mà bọn người Triệu Thử Trưởng cũng là tuổi già sức yếu, phía Tổng Thự thì quả thực không có cường giả, Tuần Kiểm Ti cũng như thế… Khổng Ti trưởng và Vương Ti trưởng có thể tham gia vào, đã là cực hạn rồi.”
Hầu Tiêu Trần nói vài câu, lại nói: “Dẫn theo quá nhiều người vào nhưng quá yếu, sau khi vào đó cũng sẽ trở thành tấm bia đỡ đạn cho mọi người mà thôi!”
Hồ Thanh Phong mở miệng nói: “Phó bộ trưởng Hách Liên Xuyên không đi sao? Ông ấy cũng là Tam Dương trung kỳ, lúc này, có thêm một vị Tam Dương đi vào là có thêm một sự trợ giúp.”
Húc Quang tuy rằng không ít, nhưng Tam Dương vẫn là chiến lực chính.
Kết quả, người ta ngay cả Tam Dương cũng không dẫn theo.
Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng, lắc dầu: “Y thì thôi vậy, phải ở lại để phòng thủ, không thể để bị diệt sạch, vậy sẽ rất phiền phức. chúng ta nếu thật sự xảy ra việc gì, tốt xấu gì y cũng là Tam Dương trung kỳ, cũng có thể ổn định một chút cục diện, lại thêm Võ Vệ Quân, cho dù có mấy Húc Quang đến, cũng có thể ngăn cản một hai…”
Hồ Thanh Phong không nói thêm gì nữa.
Cứ như thế, những người có thể tiến vào sẽ rất ít.
Điều này cũng có nghĩa Hầu Tiêu Trần sẽ rất nguy hiểm.
Lần này, cấp độ Húc Quang ngoại trừ Hầu Tiêu Trần ra, Ngọc La Sát cũng đã đạt được cấp độ đó, Kim Thương tuy rằng cũng có thể, nhưng thực lực của Kim Thương không nói trước được, Cuồng Đao hình như cũng chỉ có thể so sánh với Tam Dương.
Mà y cùng Tề Cương, hiển nhiên là không thể giúp Hầu Tiêu Trần ứng phó nguy cơ.
Lúc này, Tề Cương bỗng nhiên nói: “Vậy còn Lý Hạo đệ tử của Viên Thạc, nếu hắn thật sự trở về, tiến vào trong đó, liệu có thể khiến tam đại tổ chức nảy sinh địch ý?”
Hầu Tiêu Trần chẳng quan tâm nói: “Đều như nhau, hắn có thể giết 6 vị Tam Dương, sức chiến đấu không phải tầm thường, cho dù là tam đại tổ chức cũng đã đánh giá hắn là Tam Dương đỉnh phong, thực lực như vậy có thể giúp đỡ chúng ta rất nhiều.”
“Vả lại, lần trước hắn cũng đã đi qua di tích, nếu lần này Hách Liên Xuyên không đi, phía chúng ta chỉ có hắn là tương đối hiểu rõ mà thôi, những người khác đều không quen thuộc như hắn.”
Hồ Định Phương cũng từng đi qua, nhưng giờ khắc này Hầu Tiêu Trần lại không đề cập đến việc này.
Tề Cương khẽ gật đầu, có chút hiếu kỳ nói: “Lý Hạo này… thật có thể trở về sao? Nghe nói đám người Bán Sơn và Hải Khiếu đến nay cũng chưa về, ngay cả 16 vị Địa Ngục Chi Chủ của Bình Đẳng Vương đều đã đi theo Luân Chuyển Vương để truy sát hắn.”
Y cảm thấy Hầu Tiêu Trần đang nhìn mình, liền giải thích: “Chỉ là hiếu kỳ thôi, không có ý gì khác. Không nói thứ khác, chỉ nói 16 vị Địa Ngục chi chủ dưới trướng Bình Đẳng Vương đã là rất có danh tiếng. Bình Đẳng Vương chủ yếu hoạt động ở phía Nam, bản thân gã cũng có thực lực Húc Quang trung kỳ, không cho là đỉnh cấp nhưng có thêm 16 vị Địa Ngục chi chủ uy danh hiển hách dưới trướng, ngay cả một số cường giả Húc Quang đỉnh phong, cũng không dám động vào gã.”
“Tuy rằng chỉ có 16 vị Tam Dương, nhưng có thể liên thủ bố trí võng Địa Ngục A Tì , lại thêm bản thân Bình Đẳng Vương thực lực cường hãn, có thể nói, điện chủ điện thứ 9 của Diêm La này này mạnh hơn Lam Nguyệt nhiều.”
“Lam Nguyệt tuy có tên trên bảng Thần Sư nhưng cũng giống như chúng ta vậy chỉ có thể xếp hạng tương đối thấp, Bình Đẳng Vương tuy đã ngoài 30 vẫn chưa có tên trên đó, nhưng ngay cả những người xếp hạng đầu trên bảng Thần Sư, cũng không dám tùy tiện đắc tội gã…”
Lam Nguyệt của Hồng Nguyệt, kỳ thực y cũng không để ý như vậy.
Nhưng đối với Bình Đẳng Vương lại là cực kỳ để ý.
Hầu Tiêu Trần suy nghĩ một chút nói: “Bọn họ đến Thương Sơn, Thương Sơn không yên ổn, Lý Hạo cũng là võ sư, chỉ cần hắn cẩn thận tránh bị lùng bắt thì vấn đề không lớn. Chờ Lý Hạo trở về, chuyện lúc trước coi như xóa bỏ, chờ vào di tích, có thể tam đại tổ chức chết thêm vài vị Húc Quang, ai sẽ còn nhớ đến chuyện lúc trước?”
“……”
Lời này, khiến những người kia không còn gì để nói.
Mà Hầu Tiêu Trần lại cười nói: “Lần này những người khác chỉ để làm nền, ngược lại là Tề đặc sứ cùng Hồ đặc phái viên mới là chỗ dựa tốt nhất của phía quan phương Ngân Nguyệt chúng ta! Lại thêm ta cùng tiểu Ngọc, dù cho tam đại tổ chức có đến thêm mấy vị Húc Quang, cũng có nắm chắc giải quyết bọn chúng! Sau lần này, ta sẽ rời khỏi Ngân Nguyệt, có thể giúp mọi người giải quyết bao nhiêu phiền toái thì đỡ bấy nhiêu.”
Khổng Khiết nghe vậy cười nói: “Lão Hầu, ngươi cũng quá xem thường người ta đấy, ta tốt xấu gì cũng là thực lực Tam Dương đỉnh phong, ngươi xem ta là không tồn tại hay sao?”
Hầu Tiêu Trần cười: “Chờ ngươi tiến vào Húc Quang hãy nói sau.”
Khổng khiết cười ha hả nói: “Sắp rồi, ta cảm thấy ta hẳn là có hi vọng tiến vào Húc Quang!”