TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 813: Lại về hạp cốc Hoành Đoạn (1)

Hạp cốc Hoành Đoạn.

Thời gian di tích lần tiếp theo mở ra càng ngày càng gần, nơi đây, bây giờ đã xuất hiện một số công trình kiến trúc, một số cường giả siêu năng cũng không còn ngủ ngoài trời nữa, họ đã lựa chọn xây nhà ngay tại đây.

Không chỉ như vậy, thậm chí còn xuất hiện một nhóm thương nhân.

Bán thần bí năng, thậm chí còn bán cả thần năng thạch!

Đương nhiên không chỉ như vậy, còn có người bán các loại binh khí cổ xưa khó phân biệt thật giả, họ còn bán cả cổ vật, cổ tịch, cũng có bán bí thuật võ đạo.

Chiến Thiên thành, trong khoảng thời gian ngắn, ở trong hẻm núi này đã cho ra đời một tòa đô thị kỳ dị.

Sở dĩ nói là dị dạng, là bởi vì chỉ có cường giả mới có tư cách bày hàng quán bán tại đây, hoặc là phải có thế lực bảo bộc. Nếu không, bán hàng tại đây, có mạng để bán nhưng không có mạng để xài.

Mà tam đại tổ chức, giờ phút này cũng là đường hoàng xây dựng lên cứ điểm của mình tại nơi đây.

Mỗi người chiếm một phương, chờ đợi tiến vào di tích.

Vào thời khắc này, một bóng người bay thẳng lên trời, dẫn đến sự chú ý của các siêu năng trong hẻm núi.

“Chư vị, ta là Hách Liên Xuyên, phó Bộ Trưởng của Tuần Dạ Nhân tại Ngân Nguyệt!”

“Căn cứ theo hiệp nghị của các bên, trừ người của tam đại tổ chức tà năng, di tích của Chiến Thiên thành ngày 28 tháng này mở ra, thời gian mở ra chỉ kéo dài nửa giờ đồng hồ, phàm những người muốn đi vào, Tinh Quang và Trảm Thập cảnh chi trả 10 phương thần bí năng, Phá Bách và Nguyệt Minh 30 phương, Nhật Diệu và Đấu Thiên 100 phương! Tam Dương một khối Thần Năng thạch, Húc Quang 10 khối thần năng thạch… để làm phí tổn cho Ngân Nguyệt có thể duy trì mở ra di tích!”

Lời vừa nói ra, khắp nơi đều trở nên ồn ào.

Kẻ yếu coi như xong, thần bí năng dù là 100 phương, kỳ thực cũng không coi là quá đắc.

Thế nhưng, thần năng thạch!

Tam Dương cảnh, thế mà đều cần thanh toán thần năng thạch mới có thể vào được, cái này quá đắt!

Giờ phút này, trong hẻm núi, có vị cường giả Tam Dương trực tiếp mở miệng: “Hách Bộ Trưởng, chuyện Tam Dương cần chi một khối thần năng thạch, phải chăng là quá mắc? Theo ta được biết, Chiến Thiên thành này chia làm hai thành nội ngoại, ngoại thành gần như không có báu vật gì, chỉ có nội thành mới có, mà nội thành nguy hiểm không gì sánh được… sẽ phải lấy mạng mà đi thăm dò…”

Hách Liên Xuyên quan sát người kia, bình tĩnh nói: “Vậy thì ngươi đừng vào! Nguy hiểm như vậy, còn vào đó làm gì?”

Người kia sắc mặt có chút khó coi, bèn nghĩ đến dù sao nơi đây cũng là địa bàn của đối phương, đè xuống lửa giận, lần nữa nói: “Nói như vậy, tam đại tổ chức cùng quan phương thành Ngân Nguyệt đều được miễn phí?”

“Đương nhiên, tam đại tổ chức tà năng sẽ bỏ ra một cái giá khác, các vị không cần quan tâm!”

“Hách Bộ Trưởng, vậy Tuần Dạ Nhân của các hành tỉnh khác hoặc là các tổ chức quan phương….”

“Trả tiền!”

Hách Liên Xuyên không chút khách khí, lớn tiếng nói: “Không trả tiền cũng được, trước phải gia nhập Tuần Dạ Nhân của Ngân Nguyệt thành chúng ta, các hành tỉnh khác tình huống không rõ, vì đề phòng có hung đồ giả mạo, có thể gia nhập Tuần Dạ Nhân của ta trước, rồi làm kiểm tra tư cách, nếu có thể thông qua… tự nhiên được miễn phí!”

Nói thừa!

Mọi người không có gì để nói.

Cái gì kiểm tra tư cách, thật gia nhập vào Tuần Dạ Nhân của Ngân Nguyệt, tiếp theo là phiền phức lớn rồi, làm Tuần Dạ Nhân, ngươi dám không tuân lệnh của cấp trên?

Muốn ngươi làm bia đỡ đạn, thì ngươi sẽ phải làm bia đỡ đạn.

Có vị Tam Dương vô cùng phiền muộn, lớn tiếng nói: “Vậy nếu không có thần năng thạch thì sao?”

“1000 phương thần bí năng cũng được!”

Cái này cũng không rẻ gì, giá trị cũng không kém bao nhiêu.

Nếu như lại hỏi rằng không có thần bí năng phải làm sao…vậy thì đừng vào.

Còn có thể nói gì nữa?

Phía dưới vốn dĩ ồn ào, giờ phút này yên tĩnh trở lại.

Một lúc sau, một vị thanh niên mang theo dáng tươi cười, mở miệng nói: “Vậy nhân số đi vào có hạn chế không?”

“Không có hạn chế!”

Hách Liên Xuyên lớn tiếng nói: “Ngoài ra, trừ việc phong bế di tích trong 3 ngày sau đó, trong khoảng thời gian này sẽ không lại mở ra di tích!”

Trước kia, cứ đúng 12 giờ đêm mỗi ngày là sẽ mở ra một lần.

Đây cũng là điểm mấu chốt giúp cho không ít người của lần trước trốn thoát một kiếp nạn.

Lời này vừa nói ra, lập tức gây ra một trận ồn ào, có siêu năng nhíu mày, thậm chí bất mãn: “Vậy nếu chúng ta chỉ muốn thăm dò 1-2 ngày, chẳng phải là nhất định phải đợi đến thời khắc cuối cùng mới có thể rời khỏi di tích sao?”

Lấy được đồ tốt trước, đi ra trước, sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Nếu đều là chờ đến lúc cuối cùng mới đi ra… những tán tu vừa lấy được bảo vật, cùng đi ra với những cường giả, gặp nhau tại cửa ra vào, có việc tốt sao?

Chết cũng sẽ không biết chết như thế nào!