TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 807: Xuôi nam, bắc thượng (1)

Thương Sơn.

Đám người Lý Hạo nhanh chóng tiến lên phía trước, quả nhiên khi qua địa bàn của bốn đại yêu thú, mặc dù vẫn còn một ít đại yêu nghỉ lại trong rừng núi nhưng số lượng cũng không nhiều.

Tuy nhiên, trên không vẫn luôn còn con chim ưng kia.

Giống như đang theo dõi, mà lại giống như đang hộ tống.

Có lẽ là lo lắng đám người Lý Hạo sẽ lại dẫn tới sự bùng nổ của hai vị võ sư đỉnh cấp, dù sao bốn đầu đại yêu đã biết trong đám người này có con gái của kiếm khách kia.

Đây là thứ yếu, ngoài ra ... Còn có truyền nhân của ma đầu năm đó!

Đối với Viên Thạc, kỳ thật ba trong bốn con đại yêu đều còn có chút sợ hãi, trong đầu của nó không xua đi được sự cường đại đó. Cho dù Hồng Nhất Đường nói người nọ hơi lạc hậu một chút, mấy vị đại yêu cũng không thật sự cảm thấy ma đầu kia dễ chọc.

......

Một đường tiến lên hơn 500 dặm đường núi gồ ghề, liên tục trong một ngày một đêm, đã là cực hạn của một nhóm người Lý Hạo.

Lý Hạo ngược lại có thể tiếp tục nhưng những người khác trong đội thì không được.

Theo tiếng thở dốc tăng lên, Lý Hạo dừng bước: “Dừng lại, nghỉ ngơi!”

Theo những lời này vừa dứt, không ít người trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.

Tinh thần căng thẳng cao độ, cộng với chạy rất vội vàng làm cho nhiều người mệt mỏi.

Bây giờ, Hồng Thanh đi tới. Hắc khải trên người Hồng Thanh đã sớm đầm đìa mồ hôi nhưng nàng vẫn chịu đựng được.

Bình thường nàng không dám nói chuyện với Lý Hạo vì hắn rất hung dữ.

Nhưng bây giờ nàng vẫn chủ động tìm tới, kèm theo một chút lo sợ nói: “Đoàn trưởng!”

“Có chuyện gì đó?”

Lý Hạo có chút nghi hoặc, có phải Vũ nhị đại này cảm thấy quá cực khổ?

“Cái đó... Cái đó... Gần đây, hình như ta trên kiếm pháp có chút tiến bộ, nhưng đối với thế thủy chung cảm giác kém một chút. Đoàn trưởng là kiếm khách hơn nữa lại là Ngân Nguyệt đệ nhất kiếm khách, có thể... Chỉ cho ta một hoặc hai?”

Câu này vừa dứt, ánh mắt Lý Hạo có chút khác thường.

Chỉ cho ngươi?

Còn là đệ nhất kiếm khách?

Cha ngươi mạnh hơn ta nhiều.

Tuy nhiên suy nghĩ một chút, Hồng Nhất Đường ẩn tàng rất sâu, hắn cũng không nói nhiều liền gật đầu: “Có nghi hoặc gì cứ hỏi, không chỉ ngươi, những người khác cũng đều có thể.”

Hồng Thanh mừng rỡ!

Giờ khắc này, nàng chỉ cảm thấy Lý Hạo không hổ là cường giả võ đạo tông sư cấp.

Nàng vội vàng nói: “Ta thuần thục kiếm pháp, đối với thế cũng có một ít ý nghĩ, nhưng mấu chốt của thế nằm ở thần ý hiện ra, trong lòng ta có rất nhiều ý nghĩ nhưng thủy chung không phát huy được, không thể làm lộ ra kiếm thế mà ta nghĩ...”

Nàng có một ít ý nghĩ với kiếm thế nhưng vẫn không thể chân chính làm nó lộ ra được.

Lý Hạo vừa nghe liền hiểu được vấn đề xảy ra ở đâu.

Không phải là một vấn đề quá khó khăn.

Hắn suy nghĩ một phen liền mở miệng: “Thiếu cái dùng để kích thích.”

“Kích thích?”

“Một trận chiến sảng khoái dốc hết sức chân chính, nếu không thì đối mặt với kẻ thù quá mạnh, nếu không thì quá yếu, không có cái cảm giác ngang tài ngang sức. Ngày đó ta luận võ cùng Tôn Mặc Huyền, chắc ngươi cũng thấy rồi.”

“Ngày đó, ta ngưng tụ kiếm thế...”

Hồng Thanh ngẩn ra: “Không phải là giả vờ sao?”

“......”

Lý Hạo sửng sốt một chút, một lúc lâu sau mới hiểu được ý tứ của nàng.

Nhìn lại những người khác trong đội ngũ, có chút bật cười, hiển nhiên những người này đều cảm thấy trận chiến trước đó của hắn thật ra là giả bộ, cũng không phải Phá Bách cảnh chân chính mà chỉ là giả vờ ngang tài ngang sức thôi.

Lý Hạo cũng không giải thích cái gì, tiếp tục nói: “Rất nhiều người trong các ngươi đều thiếu loại cơ duyên này. Đây thực sự là một loại cơ duyên, tìm một đối thủ ngang hàng, hơn nữa còn là kẻ thù không quan tâm đến sinh tử, nguyện ý chiến với ngươi một trận chiến sảng khoái đến cực điểm, kích thích những sở học mà ngươi nghĩ trong lòng!”

“Nếu gặp phải đối thủ như vậy thì thế của các ngươi cũng không khó để hiện ra.”

“Tất nhiên, ngoài ra còn có cách khác nữa.”

Lý Hạo tiếp tục nói: “Kiến thức được thế mạnh hơn, nhưng nếu lấy đó làm cảm ngộ thì có khi chưa chắc đã phù hợp với tâm ý của các ngươi, nhưng nếu gặp phải kiếm thế đồng nguyên thì có lẽ sẽ thu hoạch được những thứ khác biệt.”

Hắn nghĩ tới Hồng Nhất Đường.

Nếu Hồng Nhất Đường triển lộ một chút cho các đệ tử của y thì có lẽ... Những người này đều có thể cảm ngộ kiếm thế.

Nhưng Hồng Nhất Đường không làm như vậy, đối với vì sao lại như vậy, trong lòng Lý Hạo mơ hồ biết một chút.

Có lẽ... Không hy vọng tất cả những người trong Kiếm Môn đều đi theo con đường của y.

Trên võ đạo, và nhất là thế, cảm ngộ của mình tuyệt đối mạnh hơn người khác.

Nhưng Lý Hạo cũng biết không phải ai cũng như Hồng Nhất Đường, không phải ai cũng có trò giỏi hơn thầy. Hồng Nhất Đường mong đợi quá cao đối với môn nhân đệ tử của y.

Kỳ thật tốt nhất vẫn là Địa Phúc kiếm tự mình triển lộ kiếm thế cho các đệ tử.

Hồng Thanh có chút do dự nhưng vẫn mở miệng nói: “Đoàn trưởng, ngươi có thể cho chúng ta thấy một chút kiếm ý không? Để cho chúng ta thấy được kiếm thế của cường giả chân chính mạnh mẽ như thế nào.”

Lý Hạo không nói gì.

Nếu không phải biết nữ nhân này không biết tình hình của cha nàng, hắn sẽ cảm thấy người này đang trào phúng mình.

Người cha vô cùng cường hãn thì không đi học, mà lại muốn tới học từ Lý Hạo hắn.

Triển lộ kiếm ý cũng không phải không thể, Lý Hạo suy tư một chút liền gật đầu: “Có thể, chỉ là chưa chắc đã có thu hoạch, hơn nữa hiện tại kiếm ý của ta chưa viên mãn, nếu chờ ta tiến thêm một bước nữa... Thì có lẽ sẽ có một ít cảm hứng cho ngươi. Ngày xưa khi lão sư của ta bước vào Đấu Thiên, ta ở ngay hiện trường nhưng lại không cảm nhận được bao nhiêu cả.”

“Ta đề nghị... Ngươi vẫn nên chờ một chút nữa.”

Chờ hắn dung hợp ngũ kiếm, khi đó hình thành Ngũ Hành kiếm viên mãn, lúc đó lại quan sát thì có lẽ sẽ có một ít thu hoạch.

Hồng Thanh nghe vậy, đành phải nói: “Vậy chúng ta chờ kiếm ý của đoàn trưởng viên mãn vậy.”

Trên thực tế, nàng lại cảm thấy có thể là Lý Hạo không muốn truyền thụ, đây cũng là chuyện thường tình, nên cũng không cảm thấy gì.

Lý Hạo không nói gì nữa.

Nói thật, hắn cho rằng, hiện tại nếu mà đám Hồng Thanh quan sát kiếm ý của hắn, thu hoạch chắc chắn là không lớn.

Không nói điều này nữa, một lát sau, mọi người bắt đầu tu luyện.

Bây giờ, Phá Bách hậu kỳ ai nấy đều bận bịu cảm ngộ.

Phá Bách trung kỳ vẫn còn có thời gian để tiến thêm một bước, bước vào hậu kỳ.

......