TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 806: Các phương tề tụ (8)

Đám người này thực lực không mạnh, dưới sự hộ tống của một đoàn quân nhân, nhanh chóng chạy đến.

Một lát sau, một vị lão nhân xuất hiện trước mắt mọi người, có chút thở dốc, hít thở một trận, lúc này mới lộ ra dáng tươi cười: “Đều ở đây cả, vậy là tốt rồi!”

“Chư vị… nghe ta nói một lời, bây giờ Ngân Nguyệt hỗn chiến không chịu nổi, tử thương trầm trọng, bá tánh bình dân cũng không chịu nỗi sự quấy nhiễu này… Hành Chính Tổng Thự có lệnh, các phương thu binh đình chiến, lấy đàm phán làm chủ!”

“Di tích Chiến Thiên Thành do cổ nhân để lại, không phải một nhà một hộ độc chiếm, tinh hoa cổ văn minh, người thời nay có thể lấy, không phân khu vực, không phân mạnh yếu, không thể lại vọng động binh đao…”

Lão nhân kia gật gù đắc ý, ngay trước mặt một đám cường giả, chậm rãi mà nói, giống như đang trả bài, nói xong lời cuối cùng, lại nói: “Triệu Thự Trưởng có lệnh, các phương đều có thể vào di tích, bất quá di tích ở Ngân Nguyệt nên Ngân Nguyệt chính là địa chủ, các phương nếu muốn tiến vào… có thể bồi thường thích hợp một chút, hiệp nghị cụ thể, các bên có thể cùng Tuần Dạ Nhân tiến hành bàn bạc.”

“Hi vọng các vị cường giả cân nhắc mà làm! Tổng Thự thương xót người dân Ngân Nguyệt, không muốn chiến tranh không ngừng…nếu như vẫn chưa hài lòng, Triệu Thự Trưởng đã nói trước, hạp cốc Hoành Đoạn sẽ bắn ra 10 quả đạn diệt thành, liên tục hàng tháng, mỗi lần mở ra, sẽ bắn ra đạn diệt thành… chư vị, phải chăng cưỡng ép xâm nhập, cũng nên nghĩ kỹ rồi mới làm!”

Vị lão nhân này nói một hơi rồi thở dốc, lại cười nói: “Đây là lệnh của phía quan phương Ngân Nguyệt , các phương đều phải ghi nhớ!”

Kim Thương giờ phút này có chút bất mãn: “Chu Thự Trưởng, ba đại tổ chức kia còn đang truy sát Bách Phu trưởng của Võ Vệ Quân chúng ta, chẳng lẽ như vậy cũng mặc kệ?”

Chu Thự Trưởng thở dài: “Một miếng ăn một ly nước, đều là thiên định! Lý Hạo…đã ra tay trước, bây giờ… đã tiến vào khu vực Thương Sơn, không thuộc Ngân Nguyệt cai quản, chỉ có thể hi vọng hắn tự mình bảo trọng.”

“Bất quá, chỉ cần Lý Hạo lần nữa bước vào phạm vị của Ngân Nguyệt, ba đại tổ chức nếu còn muốn kiên trì truy sát… Hành Chính Tổng Thự tất nhiên sẽ báo cáo lên Cửu Ti, trong lãnh địa Ngân Nguyệt, phàm là người của phía quan phương, cần phải liên thủ để giết địch!”

“Bây giờ, Ngân Nguyệt vẫn là thiên hạ của của vương triều!”

Chu Thự Trưởng chính khí lẫm liệt, nhìn về bốn phía: “Hành Chính Tổng Thự của bọn ta không quan tâm những thứ khác, nếu như lúc đó, người của Cửu Ti thân tại Ngân Nguyệt lại không nghe hiệu lệnh, đó chính là kẻ phản quốc! Trừ phi, Ngân Nguyệt này thật bị người khác chiếm mất. Nếu không, Hành Chính Tổng Thự định cho các ngươi một cái tội phản quốc, ai cũng không có thể thay đổi được, người của Cửu Ti dù là trốn tránh trở về, cũng sẽ bị người thiên hạ truy nã.”

Bốn phía, một số cường giả trong bóng tối đều thầm mắng một tiếng!

Cái lão già này, giọng quan nói đến thật dõng dạc!

Khỏi phải nói, lúc này cũng phải làm theo chiêu này mới được, bằng không chỉ có thể gia nhập ba đại tổ chức, hoặc là làm tán tu, nếu không, lăn lộn trong Cửu Ti, tốt nhất đừng bị phía tổng thự định là phản nghịch, dù cho có thể khiếu nại cũng sẽ rất phiền toái.

Chu Thự Trưởng nói xong, thở dốc một tiếng: “Vậy ta liền nói đến đây thôi, chư vị, phải dĩ hòa vi quý! Ba đại tổ chức mặc dù là tổ chức tà năng, nhưng Ngân Nguyệt cũng đồng ý bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần cải tà qui chánh, quay đầu là bờ, Tổng Thự của bọn ta cũng nguyện ý mở rộng cánh cửa cho ba đại tổ chức tà năng…”

Cứ mở miệng là tổ chức tà năng, nghe đến cường giả ba bên đều không khỏi giận dữ!

Chu Thự Trưởng lại nói: “Giết chóc! Không phải cách giải quyết vấn đề, Tổng Thự không nguyện ý nhìn thấy chư vị lại tiếp tục giết chóc, từ hôm nay, lệnh truy nã ba đại tổ chức tà năng của phía quan phương Ngân Nguyệt, tạm thời đình chỉ! Hi vọng các vị tuân theo luật pháp của Ngân Nguyệt, đừng tự lầm lỡ!”

Nói xong, lão liền xoay người rời đi.

Lúc này, ba đại tổ chức cũng được, những cường giả khác đang vây xem cũng được, hay Tuần Dạ Nhân bên này, đều không nói thêm gì nữa!

Cái Hành Chính Tổng Thự này, giờ phút này cư nhiên lại nhúng tay vào, thật là… ngoài dự liệu của mọi người!

Đây là cho song phương bậc thang đi xuống sao?

Bằng không, thật không giải quyết được.

Mà Chu phó Thự Trưởng đã rời đi , đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng, chờ sau khi lên chiếc xe nhỏ ở đằng xa kia, lại quay đầu liếc nhìn bên đó, lắc đầu, thở dài: “Một đám mãng phu, một ngày đánh từ sáng đến tối, ngươi giết ta, ta giết ngươi… lại giết không hết, giết cái quái gì không biết!”

Nếu ngươi muốn giết, cứ một lần giết hết là được rồi.

Nếu không, rõ ràng là cục diện thế lực ngang bằng với nhau, thật muốn đánh cho ngươi chết ta sống hay sao?

Bọn người cứng đầu cứng cổ kia, không có ai đến bôi trơn một chút, thôi thôi, Hành Chính Tổng Thự coi như dầu bôi trơn này cũng tốt, hi vọng có bậc thang này, tất cả mọi người có thể cùng nhau đi thăm dò di tích.

Có ân oán gì, cứ giải quyết bên trong di tích là được.

Giết cho long trời lở đất, chết sạch, ảnh hưởng cũng không phải quá lớn.

Nghĩ đến đây, lão già cảm thấy vẫn là để những tên đáng chết này đều sớm tiến vào di tích, sớm ngày đi vào, sớm ngày yên tĩnh. Một Ngân Nguyệt đang yên lành, lại bị những tên đáng chết này phá hoại!