Ầm!
Tiếng ầm ầm liên tục vang lên.
Ngay tại thời điểm mấy vị Tam Dương đang hưng phấn chiến đấu đẫm máu, nơi xa, một đạo lôi đình bạo phát, một tiếng ầm nổ vang bên người Kim Thương.
Kim Thương bạo hống một tiếng, một thương đâm ra!
Ầm ầm!
Lại là một tiếng vang cực lớn, một tia chớp trong nháy mắt nổ tung, nơi xa, Tử Nguyệt đạp không mà đến, sắc mắt khó coi: “Kim Thương, di tích đã sắp mở ra, ngươi nhất định phải làm vậy sao?”
Kim Thương lạnh nhạt không gì sánh được: “Ngươi… không có tư cách nói những lời này! Mẫu thân ngươi đến còn được, ta cũng muốn xem thử, thực lực bây giờ của Hắc Quả Phụ ra sao!”
Sắc mặt Tử Nguyệt có chút khó coi.
Hắc Quả Phụ!
Ả nhìn về phía Kim Thương, hừ lạnh một tiếng: “Nếu mẫu thân của ta thật sự tới đây, ngươi thậm chí không thể địch nổi ba chiêu của bà!”
Nhân vật số 2 của Hồng Nguyệt, sự cường hãn đương nhiên là được khẳng định.
Không địch nổi 3 chiêu…có lẽ cũng không phải nói ngoa.
Bất quá, Tử Nguyệt đã đến, Tam Dương đỉnh phong, lại phối hợp thêm Lôi Thần khải, thực lực cũng không thể coi thường.
Giờ phút này, Kim Thương vung tay lên, Võ Vệ Quân nhanh chóng hội tụ, không tiếp tục chém giết.
Mà những siêu năng còn lại của Hồng Nguyệt, cũng là nhanh chóng hội tụ về phía Tử Nguyệt, không chỉ như vậy, sau lưng Tử Nguyệt liên tiếp xuất hiện nhiều vị Tam Dương, trong chớp mắt, tất cả có đến 6 tên cường giả Tam Dương, lại thêm mấy tên còn sống sót kia, trong nháy mắt đã đạt đến hơn 10 vị Tam Dương.
Giờ phút này, Tử Nguyệt mới có thể thở phào một cái.
Những võ sư này… thật quá đáng sợ!
Kim Thương, đứng đầu Tam Thương năm đó, bây giờ cũng đã đi rất xa trong giới võ sư, vô cùng cường hãn, lại thêm đội cận vệ của lão cực kỳ mạnh mẽ, Tuần Dạ Nhân còn lâu mới có thể so được.
Phía bên Tuần Dạ Nhân, ngoại trừ Hầu Tiêu Trần, áp lực đối với bọn họ không được coi là quá lớn.
Có lẽ Võ Vệ Quân bên này, mấy ngày nay toàn quân xuất động, cũng là giết đến các phương đều sợ hãi.
Cho đến giờ phút này, danh tiếng của võ sư Ngân Nguyệt lần nữa vang dội tứ phương.
Dù là trong giới võ sư rất ít cường giả, nhưng bọn họ cũng có thể làm cho siêu năng thấy được, khi võ sư tập hợp thành quân đội, rốt cục mạnh như thế nào.
Mỗi một chi tiểu đội bách nhân, nếu đối phương không có Tam Dương, căn bản là không có cách nào địch nổi.
Nhưng Tam Dương cũng không phải là bắp cải trắng, không phải khắp nơi đều có.
Hồng Nguyệt điều động cường giả của 19 tỉnh, mới có thể tụ tập hơn 30 tên cường giả Tam Dương, nhưng giờ phút này đã chết nhiều tên Tam Dương, chỉ riêng một mình Lý Hạo đã chém giết 3 tên.
Tam Dương chết tại khu vực trung bộ cũng không nhanh như nơi đây.
Gần nhất, ba tỉnh phía Bắc vẫn còn đang rối loạn, nhưng ba tỉnh phía Bắc đã rối loạn nhiều ngày cũng mới chỉ chết 2 vị Tam Dương, bên kia đã giống như chết cha vậy, chấn động rất lâu.
Tại Ngân Nguyệt…trong ngày Võ Vệ Quân xuất chiến, đã chết một vị Tam Dương, hôm qua Kim Thương lại giết một vị.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã có 2 vị Tam Dương chết trong tay Võ Vệ Quân.
Giờ phút này, tên gia hỏa bị cắm vào trên mặt đất kia, trước mắt thấy là không thể tiếp tục sống được nữa.
Tử Nguyệt nhíu mày không thôi, có chút bực bội.
Khai chiến cùng Ngân Nguyệt, quả thật không phải lựa chọn tốt.
Tam Dương chết thành từng đoàn!
Lý Hạo giết 3 tên, Kim Thương giết 3 tên, Viên Thạc lúc ấy cũng đã giết 3 tên, Hầu Tiêu Trần giết một tên Húc Quang, mấy ngày trước còn mất tích 4 tên Tam Dương…
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, Hồng Nguyệt tại Ngân Nguyệt đã chết mất 13 tên Tam Dương và 1 tên Húc Quang!
Tổn thất như vậy, mặc kệ là Tử Nguyệt hay là Lam Nguyệt, giờ phút này đều không thể chấp nhận.
Hôm qua, Lam Nguyệt tự mình xuất thủ, vốn là muốn phục sát Kim Thương, kết quả cũng bị Kim Thương đánh cho không kịp trở tay, Lam Nguyệt là Húc Quang trung kỳ, không phải sơ kỳ, mặc dù như thế, trong lúc nhất thời cũng không làm sao địch nổi Kim Thương!
Đương nhiên, Kim Thương cũng không làm gì được ả, vả lại còn kém hơn một chút.
Nhưng sự cường hãn của võ sư, khi đã đạt đến trình độ như Kim Thương, Lam Nguyệt cũng đừng mong dễ dàng giải quyết lão.
Tất cả những thứ này cũng không phải mấu chốt.
Mấu chốt ở chỗ, hôm nay Lam Nguyệt không đến không phải trốn, mà là bị một nữ nhân theo dõi, bây giờ đang ở trong phiền phức đó, người phụ nữ kia, Tử Nguyệt nghĩ đến cô ta, sắc mặt liền có chút thay đổi.
Ngọc La Sát!
Cuối cùng Ngọc La Sát cũng đã xuất thủ, vừa ra tay liền chấn động tứ phương, trực tiếp đánh Lam Nguyệt chạy trốn chật vật, giờ phút này, không biết Lam Nguyệt đã thuận lợi thoát thân hay chưa.
Ngân Nguyệt… càng lúc càng nguy hiểm.
Ả đang nghĩ ngợi, một trận nổ vang truyền đến.
Sau một khắc, từng bóng người giáng xuống.