TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 792: Bất ngờ (5)

Phía xa.

Lý Hạo đang thu thập thi thể Tam Dương và nhẫn trữ vật...

Bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, hắn nhìn về phía xa xa. Một khắc sau bay lên trời nhìn về phía xa xa... Cả người đều mộng bức....

Nam Quyền... Địa Phúc Kiếm?

Cái này... Vừa rồi không phải bị đuổi đánh sao??

Làm thế nào có thể!

Giờ phút này, hai người vô cùng cường hãn, thế nhưng Lý Hạo nhìn một hồi thì sắc mặt cũng hơi biến đổi. Nguyên bản hai người không có chùm tia sáng nào, nhưng giờ khắc này trên người Nam Quyền bỗng nhiên hiện ra một chùm tia sáng màu đỏ rực!

Tiếng gầm giận dữ của Nam Quyền vang vọng khắp trời đất: “Mẹ kiếp!”

"Nếu lão tử thành siêu năng hỏa hệ... Lão tử sẽ giết hết các ngươi, khốn kiếp!”

Y điên cuồng rống giận!

Sắc mặt Lý Hạo khẽ biến: “Chặt đứt khóa siêu năng của trái tim... Bùng nổ tiềm năng?”

Khoảnh khắc này, hắn ngay lập tức nghĩ tới điều này.

Hồng Nhất Đường hình như tốt hơn một chút, nhưng đoàn siêu năng đã biến mất trước đó, một lần nữa hiện ra đầy màu sắc, không còn như trước nữa.

Những người này chính xác là đang ở trạng thái gì?

Khóa siêu năng ngũ tạng của họ bị phá vỡ... Có sinh ra thay đổi đặc biệt nào sao?

Ầm ầm nổ lớn, Lý Hạo nhìn thấy một con mãnh hổ trực tiếp bị đánh lên bầu trời.

Một khắc tiếp theo, một luồng kiếm quang lóe ra trực tiếp xuyên qua thiên địa đánh bay kim điêu lên trên trời, tiếng lạnh như băng của Hồng Nhất Đường cũng truyền tới: “Ta nói qua nhất định phải trở mặt, thật cho rằng Yêu Tộc Thương Sơn chính là vô địch?”

“Phiên Thiên!”

Quát khẽ một tiếng, bầu trời dường như bị lật úp, trời lật!

Đúng vậy, giờ phút này bầu trời lật qua, mặt đất dường như đảo ngược với bầu trời làm kim điêu ban đầu bay trên bầu trời, đột nhiên... Nó giống như rơi xuống đất.

Mãnh hổ chạy trên mặt đất, bỗng nhiên dưới chân trống rỗng, phát hiện mình lơ lửng trên không!

“Grào!”

Tiếng gầm truyền đến, sáu đại cường giả trong nháy mắt bộc phát chiến đấu kịch liệt, đại xà vừa từ mặt đất chui ra bị Nam Quyền thuận thế một quyền trực tiếp đánh bay, nặng nề va chạm trên mặt đất!

Cảnh tượng này, theo chiến đấu càng ngày càng điên cuồng, Lý Hạo cũng nhìn càng ngày càng rõ ràng.

Hắn thậm chí cảm nhận được lửa giận cùng không cam lòng của hai vị cường giả!

Đó là một loại... Không cam lòng nhưng không biết nên nói như thế nào, giống như giờ phút này, bộc phát đánh tứ đại yêu thú chỉ có phòng thủ, cũng không thể thỏa mãn nhu cầu của bọn họ. Làm cho bọn họ càng thêm phẫn nộ, cũng là càng ngày càng điên cuồng!

Oanh!

Một kiếm rơi xuống đất làm cho kim điêu cũng rơi xuống đất, bị một kiếm này trực tiếp xuyên qua cánh. Trở tay một kiếm, giết mãnh hổ trên cự trảo đều là vết máu, thậm chí có móng vuốt bén nhọn bị cắt đứt.

Lý Hạo nhìn như si như say, thậm chí cố ý tới gần một chút.

Thời điểm này, hắn mơ hồ biết đã xảy ra chuyện gì.

Ánh mắt khẽ nhúc nhích, ngay sau đó có chút chần chờ...

Hắn không biết mình có nên hiện thân hay không, có nên... Tiết lộ bí mật hay không.

Kỳ thật Hồng Nhất Đường và Nam Quyền đều không tệ lắm.

Tuy nhiên, Nam Quyền đến từ hoàng gia.

Hồng Nhất Đường cũng luôn che giấu cực sâu.

Nhưng mà... Trơ mắt nhìn hai người này càng ngày càng tuyệt vọng, không phải là tuyệt vọng của tử vong mà là tuyệt vọng vì tiền đồ bị hủy hoại... Cảm giác đó hắn đã thực sự nhìn thấy.

Lão sư!

Ban đầu lão sư nói với hắn rằng tim của lão bị tổn thương, vô vọng Đấu Thiên nên mới có biểu hiện như vậy, riêng chỉ có khuôn mặt là bình tĩnh, giọng điệu và ánh mắt đều nói về sự tuyệt vọng của mình.

Hồng Nhất Đường còn từng chỉ điểm cho Lý Hạo, Nam Quyền cũng đã nói qua một ít chuyện cần chú ý...

Võ sư!

Vũ sư Ngân Nguyệt, phiến đại địa Ngân Nguyệt này đều do võ sư xưng bá thiên hạ!

Giờ khắc này, Lý Hạo vẫn đứng ra gầm lên một tiếng: “Hai vị sư thúc tốc chiến tốc thắng, ta có biện pháp khóa lại khóa siêu năng!”

Kèm theo câu nói này, tiếp theo một kiếm đãng thiên địa!

Bỗng nhiên ánh mắt Hồng Nhất Đường sáng như tuyết!

Lý Hạo?

Khóa lại khóa siêu năng?

Ánh mắt Nam Quyền cũng tỏa sáng. Giờ phút này y đã nghĩ tới điều gì đó, tiếp theo đấm bay cự viên rồi hét lên: “Ngươi cần gì?”

“Rất rất nhiều thần năng thạch và Nguyên Thần Binh...”

“Được!”

Oanh!

Nam Quyền hoàn toàn phát điên, một quyền liên tiếp một quyền, đánh cho giữa thiên địa chỉ có một đôi nắm đấm này.

Mà Hồng Nhất Đường lại càng giận dữ gầm lên một tiếng: “Giao ra ngàn viên thần năng thạch rồi ngưng chiến, nếu không... Tất cả các người sẽ phải chết!”

Giờ khắc này lại là y bức bách tứ đại yêu ngừng chiến và giao ra ngàn viên thần năng thạch.

Tứ đại yêu thú hiện tại, cả người cự xà đã đẫm máu, móng vuốt của mãnh hổ cũng đứt gãy, cánh kim điêu bị xuyên qua, mắt cự viên lộ hung mang nhưng cũng chỉ có thể bị áp chế hết lần này tới lần khác, không ngừng bị nắm đấm của Nam Quyền đánh lùi lại.

Theo một câu nói của Lý Hạo, hai vị cường giả như thấy được hy vọng.

Lý Hạo có gạt người không?

Chắc... Không!

Tại thời điểm này, không cần thiết.

Giờ phút này, bọn họ vô cùng bức thiết, chỉ hy vọng có thể bù đắp tổn thất lần này, nếu không, cho dù thật sự giết tứ đại yêu thú cũng không cách nào vãn hồi.

Kiếm ý của Hồng Nhất Đường càng ngày càng nồng đậm, mang theo lãnh lùng: “Nhanh! Nếu không đưa ra quyết định nữa, khi ngũ tạng của ta hoàn toàn giải phong... Ngươi sẽ chết, tất nhiên, có lẽ ta sẽ khiến cho các ngươi chôn cùng!”

Nam Quyền cũng đánh một quyền vào phổi mình, ho khan một tiếng rồi nghiến răng rống điên cuồng: “Đừng ép ta phá khóa siêu năng thứ hai, mau lên!”

Tứ đại yêu thú đều lộ ra một chút hoảng sợ.

Những võ sư này... Còn có thể tiếp tục tăng cường!

Tại sao lại có thể?

Đồng quy vu tận sao?

Tiếp theo dao động đặc thù của kim điêu truyền đến: “Thần năng thạch... Ta không có nhiều như vậy...”

“Có bao nhiêu đưa bao nhiêu, giấu một quả ngươi liền xem hậu quả!”

Hồng Nhất Đường rống một tiếng “Tứ đại yêu thú cho dù không nhiều như vậy, nhưng lúc này đây, còn có nhiều người chết, còn có Nguyên Thần Binh... Có lẽ đủ rồi?

Y nhìn về phía Lý Hạo bay ở xa xa, lớn tiếng hỏi: “Cần máu yêu thú không?”

“......”

Giờ phút này, tứ đại yêu thú cũng có chút ngưng trọng.

Chiến đấu đến bước này họ cũng biết, hai người này dường như đã kích thích tiềm năng, nếu không thể bù đắp thì họ có thể thực sự chiến đấu đến cùng .

Lý Hạo hô: “Tạm thời không cần... Chỉ là nếu có bảo vật trong sơn cốc, có lẽ sẽ tốt hơn một chút...”

Đã đến nước này rồi thì đương nhiên là có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.

Kim điêu cùng mấy đầu cự thú đều lạnh lùng nhìn về phía Lý Hạo xa xa.

Ánh mắt Hồng Nhất Đường khẽ nhúc nhích: “Chia chúng ta một nửa là được, lúc này là các ngươi tự tìm nhưng nếu có thể bù đắp tổn thất của chúng ta... Chúng ta sẽ không gây rắc rối cho ngươi nữa!”

Trong mắt kim điêu lóe lên lãnh ý, một lát sau mắt thấy khí tức hai người càng ngày càng mạnh, càng ngày càng không khống chế được, mới làm ra lựa chọn: "Tốt!”

Hồng Nhất Đường không nói gì cả, nhanh chóng bay ra, trong chớp mắt trong tay đã xuất hiện một ít máu thịt cùng hai cái nhẫn trữ vật. Y cũng không quên thi thể của hai vị Húc Quang, có lẽ có một ít thần năng thạch.

Nam Quyền cũng cùng y nhanh chóng bay về phía Lý Hạo, giờ phút này, y vừa kích động cũng vừa thấp thỏm.

Hỏa năng trên người y đã sắp không áp chế được.

Cứ tiếp tục như vậy thì y sẽ trở thành siêu năng!