Ngay khi Lý Hạo chém vỡ tiểu thuẫn, ba cường giả đang hợp tác điên cuồng chạy trốn, phía sau, kim điêu cùng đại xà cũng nhanh chóng đuổi giết, kim điêu mấy lần bắt chuông gió kia đều vô công mà trở về, làm cho kim điêu có chút giận tím mặt.
Và ngay tại thời điểm này, trong ba người Bán Sơn đột nhiên lộ vẻ hoảng sợ.
Tiếp theo phun ra một ngụm máu tươi!
Không chỉ vậy tinh thần lập tức uể oải đi rất nhiều, ngay cả thần bí năng cũng bị biến động bang bang một tiếng. Thần bí năng xung kích thân thể, dường như có chút mất kiểm soát.
Tại thời điểm này mà mất khống chế... Là một tai nạn không thể lường trước được!
Kim điêu cũng không hổ là cường giả đỉnh cấp, giờ khắc này, lập tức nắm lấy cơ hội, bắt ra một trảo!
Oanh!
Phòng ngự bên ngoài chuông gió trực tiếp bị nó cào nát, dẫn đến Bán Sơn đang bị thương vừa vặn bị bắt trúng, trực tiếp cào cho nửa thân thể nổ nát.
Trong mắt Bán Sơn lộ ra một tia không cam lòng cùng phẫn nộ!
Tại sao?
Ba người bọn họ chưa chắc không có cơ hội chạy trốn.
Chỉ cần chuông gió vẫn có thể duy trì được, trốn ra khỏi Thương Sơn, bọn họ vẫn có hy vọng sống sót.
Nhưng vì sao... Nguyên Thần Binh cắt đứt liên hệ với mình.
Với tư cách là chủ nhân của Nguyên Thần Binh, luyện hóa Nguyên Thần Binh đồng thời cũng dung nhập một ít tinh thần lực vào trong đó để khống chế Nguyên Thần Binh, lúc này mới có thể sử dụng được.
Nhưng mà... Nguyên Thần Binh cắn trả, hầu như sẽ không bao giờ xảy ra.
Trừ phi Nguyên Thần Binh bị phá vỡ.
Tuy nhiên thời đại này có bao nhiêu người có thể phá vỡ Nguyên Thần Binh?
Không nhìn ngay cả kim điêu cũng khó mà phá được?
Nhưng tiểu thuẫn của y đã bị hỏng!
Bán Sơn hoảng sợ, tức giận và tuyệt vọng. Kèm theo nghi ngờ là ai đã làm?
Chẳng lẽ nói... Trong núi còn có một con yêu thú cường đại hơn?
Phát hiện ra tiểu thuẫn của mình vì vậy phá vỡ tiểu thuẫn?
Nếu là như thế... Thì không có gì để nói.
Trong lòng y hiểu rõ nhưng Luân Chuyển Vương và Hải Khiếu khó hiểu. Giờ phút này Hải Khiếu hét lên một tiếng mang theo điên cuồng và tức giận, thằng khốn Bán Sơn này đang làm cái gì vậy?
Hai người điên cuồng tuôn ra thần bí năng, hy vọng có thể sửa chữa lỗ hổng, tiếp tục phòng thủ.
Nhưng nguyên bản có Bán Sơn xuất lực. Giờ phút này Bán Sơn sắp chết triệt để rồi, nào còn có lực lượng duy trì phòng ngự, lồng phòng ngự bên trên chuông gió dần dần suy yếu.
Trong mắt Luân Chuyển Vương cũng lộ ra một tia tuyệt vọng.
Ngay sau đó, cắn răng một cái, trong lòng phát ác. Bỗng nhiên, y đá Hải Khiếu đang bùng nổ ra ngoài!
Đúng vậy, thời điểm này y chọn tự cứu mình!
Khoảnh khắc Hải Khiếu bị đá ra khỏi chuông gió, nàng mờ mịt.
Nàng không dám tin nhìn Luân Chuyển Vương, nhưng Luân Chuyển Vương đã nhanh chóng mang theo chuông gió bỏ chạy, Hải Khiếu vừa vặn giúp y ngăn cản một chút, và Bán Sơn đang tan vỡ cũng bị y ném ra ngoài.
Hai vị Húc Quang sắp chết rồi, kim điêu và đại xà muốn giết bọn họ cũng cần một chút thời gian.
Nếu không phải Bán Sơn bỗng nhiên xảy ra chuyện, y đương nhiên sẽ không làm như vậy.
Nhưng đến thời điểm này... Ngay cả khi chỉ có thêm một chút hy vọng sinh tồn, y cũng không hy vọng chết như vậy.
Mà y, hướng chạy trốn không phải là ra bên ngoài núi.
Bên ngoài Thương Sơn còn rất xa.
Giờ phút này Luân Chuyển Vương quay đầu chạy về phía Hồng Nhất Đường bọn họ, hy vọng hai vị cường giả kia trong hỗn chiến có thể quấy nhiễu những yêu thú này, cho y một ít hy vọng trốn thoát.
Còn Bán Sơn và Hải Khiếu, giờ này một người chết một người đầy tức giận và không cam lòng.
Hải Khiếu điên cuồng gầm lên, thủy năng bộc phát, ngăn cản móng vuốt khổng lồ của kim điêu, mang theo oán niệm sắp chết tức giận gào thét: “Chuyển Vương! Súc sinh nhà ngươi, thỏa thuận của ba tổ chức lớn ngươi quên rồi sao? Ngươi dám phản bội chúng ta vào lúc này...”
Thỏa thuận?
Trong đầu Luân Chuyển Vương đang chạy trốn hiện lên những từ như vậy, trong nháy mắt bị y quên đi, đều sắp chết rồi còn có hiệp ước gì không thỏa thuận.
Ba tổ chức lớn thực sự có một thỏa thuận, nhưng chỉ nhắm vào một ít cấp cao.
Một khi gặp phải khủng hoảng hoặc phải đối mặt với kẻ thù bên ngoài, ba tổ chức lớn phải liên thủ đối địch.
Nhưng điều này không thể ngăn cản mong muốn sống sót của y.
Luân Chuyển Vương cũng không quay đầu lại mà điên cuồng bỏ chạy.
Mà phía sau lập tức truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, Hải Khiếu bị kim điêu trực tiếp cào nát cơ thể. Tiếp theo móng vuốt khổng lồ của nó trực tiếp ném Hải Khiếu ra phía sau, Hải Khiếu vẫn chưa chết, nhưng tại thời điểm này làm nàng càng tuyệt vọng.
Bởi vì kim điêu ném nàng cho đại xà chạy chậm hơn phía sau.
Lúc trước Hải Khiếu từng làm tổn thương hậu duệ của đại xà, rõ ràng là kim điêu để cho đại xà tự trả thù.
Con mắt to lớn của cự xà vô cùng lạnh lùng nhìn Hải Khiếu, tiếp theo, một cái đuôi giống như một cây thông thiên trụ quất xuống Hải Khiếu!
Oanh!
Một tiếng nổ lớn, trực tiếp đập mặt đất thành một cái lỗ sâu vài chục mét, trong hang động không còn Hải Khiếu mà chỉ có thủy năng tràn ra và thịt vụn nổ tung.
Cùng lúc đó, Bán Sơn nhìn về phía Luân Chuyển Vương ở phía xa, cũng không có oán hận gì cả, chỉ mang theo một chút trào phúng.
Ngươi nghĩ ngươi có thể sống?
Vô vọng!
Y nhìn về phía móng vuốt khổng lồ mà kim điêu nắm lấy thân thể mình, thấy có chút tiếc nuối, còn có quá nhiều chuyện chưa hoàn thành, quá nhiều bí mật giấu trong lòng. Tuy nhiên, cuộc sống ở khắp mọi nơi đều là ngoài ý muốn.
Siêu năng ở khắp mọi nơi đều có nguy hiểm.
Ai có thể nghĩ đến, chỉ vì đuổi giết một Lý Hạo mà đã chôn vùi hai vị Húc Quang, 17 vị Tam Dương nơi này.
Lần này, ba tổ chức lớn sẽ tổn thất nặng nề.
Tổn thất cường giả thậm chí còn so sánh với tổn thất một hai năm chiến đấu ở Trung Bộ.
Mà Trung Bộ, chiến tranh khốc liệt như thế nào.
Ở Ngân Nguyệt này, những người như Hầu Tiêu Trần thậm chí không ra tay... Họ tự chơi chết mình, cảm giác thật buồn cười.
Trong mắt Bán Sơn lộ ra một chút trào phúng, không biết là trào phúng chính mình hay là trào phúng Luân Chuyển Vương hoặc là trào phúng tất cả mọi người.
Con người đến thời điểm này đã không sợ hãi.
Ngay sau đó móng vuốt khổng lồ trực tiếp xuyên thấu thân thể của y!
Trong mắt không còn hào quang nữa mà chỉ là khoảnh khắc sắp chết, Bán Sơn vẫn còn ở đó. Những người như Hồng Nhất Đường, từng người ẩn sâu như vậy rốt cuộc muốn làm gì?
Lãnh đạo của Phi Thiên dường như cũng vậy.
Lãnh đạo của ba tổ chức lớn dường như không ra tay nhiều, từng người một giấu rất sâu.
Những người như Hầu Tiêu Trần cũng như thế? Vì sao?
Nếu muốn tranh bá thiên hạ
Nếu muốn cướp lấy vương triều... Giấu chính mình để làm gì?
Bang!
Thi thể nặng nề rơi xuống!
Kim điêu thu hồi móng vuốt, cũng không thèm liếc mắt một cái liền giương cánh bay cao, hướng Hồng Nhất Đường bọn họ bên kia bay đi.
Đại xà đập chết Hải Khiếu cũng nhanh chóng trườn về phía bên kia.
......