Tiếng rền vang liên tục xen lẫn với một vài tiếng rống thảm.
Bốn đầu đại yêu xuất động lại còn chưa thể bắt được mấy người kia, chỉ có thể nói rõ những tên này cường đại thái quá.
Mà giờ phút này, Lý Hạo đang giả chết nhưng cũng đang suy nghĩ, nếu thật sự bị bốn đầu đại yêu phát hiện thì mình làm thế nào để chạy thoát?
Luôn trong tâm thái chuẩn bị sẵn sàng.
Hiện tại, tuy rằng còn chưa đến phiên mình, nhưng nếu trốn không được thì sao?
Bên Nam Quyền và Hồng Nhất Đường, Nam Quyền thì không nói, nhưng Hồng Nhất Đường che giấu rất tốt, không phải vẫn bị phát hiện đó sao.
Những yêu thú này dường như nhạy cảm hơn một chút.
Hơn nữa mấy con yêu thú còn hợp tác với nhau, đây mới là thứ khiến người ta sợ hãi.
Giờ phút này, Lý Hạo đang suy nghĩ rốt cuộc mình chưa bị phát hiện hay đã bị phát hiện, cảm giác mình quá yếu, cho nên mới không vội giải quyết mình mà là giải quyết cường giả trước, sau đó lại thu thập con kiến nhỏ này như mình?
Cũng có thể.
Giả chết, thật sự có thể né tránh mấy con đại yêu này sao?
Giờ phút này, trong thời gian mấy con đại yêu đang đối phó với những cường giả kia, ngược lại là cơ hội của Lý Hạo.
Nếu không bây giờ chạy... Nhưng phải mang theo Liệp Ma đoàn cùng chạy, nếu không rất dễ xảy ra chuyện.
Hay là.... Đi nhặt xác trước đi....
16 vị Tam Dương đã chết, hơn nữa tiểu thuẫn của Bán Sơn dường như đã rơi ở gần đó, nếu có thể lấy tiểu thuẫn để nuôi tiểu kiếm, thần bí năng của 16 vị Tam Dương có thể để mình hấp thu mạnh lên, nếu tiểu kiếm có thể hấp thu tiểu thuẫn, thế thì lại dư dả rồi.
Nhưng cần có thời gian.
Bốn đầu đại yêu, mất bao lâu mới có thể giải quyết chúng để trở về?
Trong lòng nghĩ vậy, mặc dù còn chưa hạ quyết tâm nhưng Lý Hạo đã làm ra lựa chọn đầu tiên... Tìm tiểu thuẫn nhỏ đó trước.
Lúc Bán Sơn bị tập kích, y đã vứt bỏ tiểu thuẫn.
Bây giờ, ba cường giả của ba tổ chức lớn chỉ có thể dựa vào chuông gió che chở.
Trước tiên cầm tiểu thuẫn lên tay rồi nói sau. Kiếm năng sung túc làm Lý Hạo cũng nhiều sức lực hơn một chút, nếu không chỉ còn lại tám viên thần năng thạch, hắn cũng không có bao nhiêu lực lượng.
Trong nháy mắt Lý Hạo từ trên mặt đất bò dậy.
Hắn nhanh chóng di chuyển về phía chỗ rơi đã quan sát trước đó. Nguyên Thần Binh xuất hiện hắn vẫn luôn chú ý, bọn Bán Sơn căn bản không có thời gian quản nên Lý Hạo giờ phút này có đủ thời gian.
Xa xa ánh kiếm chiếu sáng trời đất, rõ ràng đó là thủ đoạn của Hồng Nhất Đường.
Tên này thật lợi hại, chỉ là đáng tiếc gặp phải bốn con đại yêu.
Nam Quyền hình như hội hợp với y và cũng mang đến cho y một đại yêu vô cùng cường hãn, điều này làm cho Lý Hạo không thể không suy nghĩ, bốn người Hồng Nhất Đường cùng Hầu Tiêu Trần rốt cuộc là ai mạnh hơn?
Hầu Tiêu Trần bọn họ tới rồi, có thể đơn đấu với một đầu đại yêu trong đó sao?
Đại xà hẳn là không có vấn đề gì lớn, ba con còn lại, hiện tại Lý Hạo cũng không thể phán đoán.
Suy nghĩ trong lòng cũng không làm chậm trễ việc tìm kiếm tiểu thuẫn của Lý Hạo.
Một lát sau, Lý Hạo nhìn thấy một tiểu thuẫn rơi xuống đất cách đó không xa, rất nhỏ, không tính là quá lớn, thoạt nhìn cũng lớn hơn đĩa một chút. Giờ phút này ảm đạm hào quang rơi trên mặt đất.
Hắn nhanh chóng tiến lên, tiểu thuẫn giống như là vật sống. Giờ phút này một cái bóng vô cùng suy yếu hiện ra trên tiểu thuẫn, giống như muốn chạy trốn.
Nguyên Thần Binh chính là đặc biệt như thế.
Binh hồn bất tử nên Nguyên Thần Binh có năng lực tự chủ hành động.
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, Nguyên Thần Binh có tứ đẳng: Thiên Địa Huyền Hoàng, nghe nói Ảnh Xà kiếm của Trương Đình lần đầu tiên hắn chặt đứt chỉ là Nguyên Thần Binh hoàng giai thấp nhất, tiểu thuẫn này hẳn là mạnh hơn cái kia chứ?
Bán Sơn là thủ lĩnh Phi Thiên ở Ngân Nguyệt. Tiểu thuẫn này như thế nào cũng là Huyền giai chứ?
Hắn lấy tay một chộp, ảo ảnh trên tiểu thuẫn kia hình như muốn phản kháng. Tiểu thuẫn bị thương nặng nên nào còn có lực phản kháng, trong nháy mắt ảo ảnh bị Lý Hạo bắt vỡ tiêu tán tại chỗ.
Lý Hạo biết không phải binh hồn đã chết, chỉ là tiêu tán vì năng lượng không đủ.
Không có sự gia trì của chủ nhân, trừ phi thôn phệ thần năng thạch, nếu không những Nguyên Thần Binh này ngoại trừ chất liệu bản thân kiên cố ra cũng không có chỗ đặc thù gì, một ít năng lực đặc thù không thể sử dụng.
Ví dụ như tính phòng ngự của thuẫn bài, nếu năng lượng đủ thì binh hồn có thể làm cho thuẫn bài có lực phòng ngự cường đại.
Ảo ảnh biến mất, Lý Hạo cũng bắt được tiểu thuẫn trong tay.
Lạnh như băng.
Cầm trong tay không quá nặng lại còn có vẻ hơi nhẹ nhàng.
Lý Hạo lấy ra Tinh Không Kiếm, Nguyên Thần Binh rất khó bị phá hư, nên cho dù tiểu thuẫn này không có lực phòng ngự, kim điêu cũng khó nào nát. Nhưng Lý Hạo biết, khi đối mặt với Tinh Không Kiếm, tiểu thuẫn kiên cố hơn nữa cũng vô dụng.
Nghe nói Hỏa Phượng Thương là Nguyên Thần Binh thiên giai, nhìn thấy tiểu kiếm cũng sợ hãi vạn phần.
Lúc này Lý Hạo suy tính chính là binh hồn nội liễm, tiểu kiếm phá vỡ tiểu thuẫn có thể thôn phệ đủ năng lượng hay không, cường hóa bản thân tiểu kiếm, lại khôi phục một lượng lớn kiếm năng.
Suy nghĩ một phen, Lý Hạo cười.
Hồn của bản thân tiểu thuẫn vẫn luôn tồn tại, bây giờ biến mất kỳ thật cũng không ảnh hưởng đến cái gì, Bán Sơn bọn họ kích hoạt cũng chỉ là dùng thần năng thạch cùng năng lượng của bản thân làm cho binh hồn hồi sinh mà thôi.
Hắn không muốn lưu lại thanh Nguyên Thần Binh này, binh khí quý ở tinh chứ không phải ở nhiều.
Nguyên Thần Binh dù tốt đến đâu cũng không tốt bằng tiểu kiếm.
Trong mắt Lý Hạo hiện lên một đạo quang mang, tay cầm đoản kiếm đâm tới thuẫn bài!
Giờ khắc này trên tiểu thuẫn hiện lên một binh hồn hình con rùa nhỏ, khi nhìn thấy thanh kiếm nhỏ chém tới, nó như tỉnh táo hẳn, có chút ý tứ giãy dụa chạy trốn.
Nỗi sợ hãi tự nhiên giấu kín trong trái tim.
Cho dù những binh hồn này kỳ thật đã sớm mất đi trí nhớ, nhưng giờ khắc này vẫn không kìm được nỗi sợ hãi.
Tiểu thuẫn giãy dụa!
Trong nháy mắt đoản kiếm rơi xuống. Răng rắc, tiểu thuẫn đã trực tiếp bị một kiếm đánh vỡ, lực phòng ngự cường đại, giờ khắc này căn bản không thể hiện ra một chút nào đã bị một kiếm này trực tiếp chém ra một cái lỗ nhỏ.
Chỉ là cái lỗ này cũng đủ rồi.
Trong nháy mắt tiểu kiếm phá vỡ tầng phòng ngự, nó bộc phát ra một cỗ lực thôn phệ cường hãn, binh hồn kia giãy dụa nhưng trong nháy mắt bị kéo vào trong tiểu kiếm. Một lát sau, một cỗ kiếm năng cường hãn tuôn ra.
Tiểu kiếm hình như rất hứng thú với Nguyên Thần Binh, hứng thú hơn thần năng thạch.
Không chỉ trào ra lượng lớn kiếm năng, thậm chí thân kiếm cũng dài hơn một chút, phảng phất như đang dần dần giải phong.
Vốn là một thanh kiếm nhỏ dài bằng cánh tay, giờ khắc này lại hơi dài hơn một chút, không chỉ như thế, lần này hấp thu tiểu thuẫn xong, có lẽ nó sẽ mạnh hơn. Cho nên Lý Hạo rõ ràng cảm nhận được kiếm năng trong thân kiếm nồng đậm vô cùng.
Khả năng này là do từ lúc hắn cầm tiểu kiếm tới bây giờ, lần đầu tiên cảm thấy kiếm năng mạnh mẽ như vậy.
Trong mắt Lý Hạo lộ ra vẻ vui mừng!
Quả nhiên cấp bậc tiểu thuẫn rất cao.
......