Một đám người, nhanh chóng biến mất ở trước mắt.
Lý Hạo hít sâu!
Đm!
Diêm La lại có nhiều Tam Dương như vậy?
17 vị!
Đúng vậy, trọn vẹn 17 chùm sáng, dọa Lý Hạo nhảy dựng, hắn nghĩ Diêm La có thể sẽ cử người tới, nhưng tới một Húc Quang, đều không làm người ta kích động bằng có đến 17 vị Tam Dương.
Diêm La ở đâu ra nhiều cường giả Tam Dương như vậy?
Huống chi, còn là Tam Dương đỉnh phong, Luân Chuyển Vương mang theo Nguyên Thần Binh dẫn đội, những người này nếu phối hợp ăn ý, có lẽ... 2 vị Húc Quang, thật đúng là chưa hẳn có thể là đối thủ của bọn họ.
"Bọn hắn điên rồi sao?"
Lý Hạo cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vì truy sát chính mình, Hồng Nguyệt tới Húc Quang có thể lý giải, Phi Thiên... miễn cưỡng có thể lý giải.
Diêm La, vậy quá khó hiểu rồi.
Đến 17 vị Tam Dương, đây là muốn giết chính mình, hay là muốn giết bọn Phi Thiên Bán Sơn?
Lý Hạo nhíu mày không thôi.
Hơn nữa, bọn này đều truy tung đến bên này, tốc độ rất nhanh, dựa theo tốc độ này, có lẽ qua tối nay, ngày mai, đám người này có khả năng đuổi kịp mình.
"Nhưng đều điên rồi sao? Từng người đều chạy về phía bên kia? Không muốn sống nữa?"
Lý Hạo thầm nhủ, các ngươi có phải điên rồi hay không?
Cho dù tới nhiều cường giả như vậy, nhưng bên kia, 4 vị đại yêu có thể so với Hầu Tiêu Trần tại, bên này chỉ có một hai vị Húc Quang đến, vậy chính là đến chịu chết!
Hắn không muốn đi nhìn, sợ bị liên luỵ.
Kết quả, vừa muốn rời đi, lỗ tai khẽ run lên.
Một bóng người, lóe lên rồi biến mất, mơ hồ cảm nhận được một chút khí huyết chi lực, Lý Hạo không thấy được chùm sáng, trong lòng ngẩn ra, ai đi theo rồi?
Võ sư?
Khoảng cách xa, hắn cảm thụ không rõ rệt, nhưng mơ hồ có chút quen thuộc... ủa, Nam Quyền?
Là lão sao?
Sao lão lại đi theo?
Lý Hạo không nhúc nhích, triệt để khóa cứng thế của mình, đối với võ sư mà nói, bọn hắn cảm ứng đối thủ, nhiều nhất là cảm ứng thế của đối phương, giờ mình ngũ tạng khóa thế, chỉ cần khóa cứng, bọn này cũng khó cảm nhận được sự tồn tại của mình.
"Thật là náo nhiệt!"
Lý Hạo cảm nhận được, Nam Quyền đã biến mất, không khỏi cảm khái.
Quá náo nhiệt!
Lập tức, nhiều cường giả xông đến như vậy.
Nam Quyền... sẽ không theo qua đó chứ?
Thật theo tới, phiền phức không nhỏ.
Nhưng Lý Hạo cũng không có lòng tốt hiện thân nhắc nhở lão, Nam Quyền đến từ hoàng thất, thái độ không rõ, lần này bỗng tiến vào Thương Sơn, muốn nói không có quan hệ gì với Lý Hạo, Lý Hạo chết cũng không tin.
Có lẽ, cũng là vì tới giết mình.
Ai biết được?
Về phần cứu mình... nào tốt vậy chứ, dù sao Lý Hạo không tin đối phương sẽ mạo hiểm tới cứu mình, đôi bên còn chưa tới tình trạng kia.
Còn có người sao?
Lý Hạo thầm nghĩ, lần này không động đậy được nữa, yên lặng chờ đợi.
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ...
Qua khoảng gần mười phút đồng hồ, Lý Hạo lại chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên, một vòng cảm ứng yếu ớt hiển hiện, trong nháy mắt lại biến mất không thấy.
Lý Hạo lộ ra chút nghi ngờ, là cảm ứng sai, hay là ban nãy thực sự có người đi ngang qua?
Nam Quyền xuất hiện, tốt xấu có chút cảm ứng khí huyết.
Nhưng sau đó chỉ có chút cảm ứng, rất không rõ ràng.
Hình như thật chỉ là một làn gió nhẹ lướt qua mà thôi.
Lý Hạo khẽ nhíu mày, nếu thật sự có người, vậy chắc cũng là võ sư, hơn nữa là võ sư rất mạnh, Nam Quyền hắn cũng có thể phát giác, nhưng vị này thì hắn chỉ có chút cảm giác yếu ớt.
"Ngân Nguyệt, không có võ sư lợi hại như vậy chứ?"
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến một người.
Trong lòng của hắn nao nao, không thể nào?
Vị kia... bế quan rồi mà.
Còn nữa, vị kia thật cường đại sao?
Còn nữa, trước đó đối phương là có chùm sáng, là siêu năng, hẳn không phải là y.
Chùm sáng của Tam Dương sơ kỳ, Lý Hạo đã thấy nhiều lần, không giống như võ sư, hoàn toàn không có chùm sáng.
Lý Hạo lại lật đổ suy đoán, chắc không phải, có thể là i võ sưcường đạ khác đến đây.
Kim Thương?
Có lẽ là lão!
Lý Hạo thấy ấm áp, Kim Thương lại tới chỗ này, cứu mình?
Thật là một người tốt, tại Ngân Nguyệt, hắn thực sự nghĩ không ra còn có võ sư nào mạnh hơn Nam Quyền, nếu người vừa mới kia có chùm sáng, hắn sẽ còn suy đoán là Hồng Nhất Đường.
Kim Thương...
Lý Hạo bỗng nhiên có chút nóng nảy, dù hắn không quá thân với vị kia, nhưng đối phương thật muốn tới cứu mình, mình cũng không thể nhìn y đi chịu chết.
Sau một khắc, Lý Hạo cũng nhanh chóng bám theo.
...
Phía trước.
Hồng Nhất Đường bỗng nhiên nhìn lại, trên mặt một chút nghi hoặc, vừa nãy... có người ở gần đấy sao?
Không thể nào!
Chắc không phải, còn có người có thể che giấu cảm ứng của mình?
Siêu năng chắc chắn không được, về phần võ sư... võ sư nào có thể che giấu mình?
Không suy nghĩ tiếp, y nhanh chóng rời đi, đi theo những người trước mặt, bọn nguời này, làm loạn như vậy, hi vọng sẽ không dẫn ra những nhân vật cường hãn, đừng hại thảm khuê nữ bảo bối của ta.