Im lặng tiến lên.
Càng chạy, Lý Hạo càng kinh hãi.
Mọi người, có phải vào ổ sói rồi hay không?
Thương Sơn này, sao cứ cảm thấy còn nguy hiểm hơn bên ngoài, giờ hắn lần nữa thấy được một chùm sáng, hơn nữa gần đó còn một số điểm sáng lấp lóe, đây cũng không phải là đầu tiên, càng ngày càng nhiều.
Càng xâm nhập, càng là nhiều.
Yêu!
Trong Thương Sơn, khắp nơi đều là yêu.
Trước đó, hắn thậm chí thấy được một đầu đại yêu Tam Dương, bay ngang qua bầu trời, Lý Hạo bèn tránh đối phương, lúc này không nên trêu chọc phiền phức, Tam Dương hắn không sợ, nhưng đây chỉ là bên ngoài nha.
Nơi này lại có đại yêu Tam Dương, vào sâu hơn... có phải nguy hiểm hơn không?
Lưu Long cũng cảm giác được khí tức nguy hiểm.
Y nhanh chóng tiến lên, thấp giọng nói: "Đi nữa là biên giới rồi, dọc theo biên giới đi về phía đông, có thể tránh xâm nhập. Thương Sơn trong miệng vài lão nhân ở Ngân Thành, là có Cửu Sơn Thập Bát Trọng, có chín sơn mạch vô cùng to lớn, chồng lên nhau, tạo thành Thương Sơn hiện giờ."
Thâm nhập hơn nữa, tiến vào đệ nhị sơn, vậy thì phiền toái.
Lý Hạo gật gật đầu, phán đoán một chút phương hướng, đi sang hướng bên cạnh, sở dĩ không dọc theo chân núi Thương Sơn, là bởi vì quá rõ ràng, không cách nào che lấp hành tung.
Nhưng giờ phút này, cảm nhận được nguy cơ trong Thương Sơn, Lý Hạo cũng không đâu muốn tìm chết.
Đi một hồi, Lý Hạo lại thay đổi phương hướng.
Lưu Long nhìn hắn, Lý Hạo truyền âm: "Phía trước có đầu đại yêu Tam Dương, tránh đã."
Lưu Long cũng là không nói gì.
Địa phương quỷ quái này, khắp nơi đều là Tam Dương sao?
Sao cảm giác khủng bố như vậy.
Lại đi về phía trước một đoạn, Lý Hạo sờ đầu, trên đầu có chút mồ hôi, hắn lại thay đổi phương hướng, Lưu Long lại nhìn về phía hắn.
"Phía trước có Tam Dương!"
"..."
Lưu Long ngây ra như phỗng, y chính là người Ngân Thành, Thương Sơn ngay ở bên cạnh, từ bao giờ Thương Sơn nguy hiểm đến vậy?
Nếu đại yêu trong Thương Sơn thích xuống núi chạy một vòng... Ngân Thành có phải đã sớm diệt hay không?
Lý Hạo không nói chuyện.
Tiếp tục tiến lên.
Lần này, trên đường đi không có yêu vật gì, Lý Hạo nhẹ nhàng thở ra, còn may, cuối cùng có con đường bình thường có thể đi.
Hắn không hiểu rõ yêu vật, cũng không hiểu rõ tập tính của đại yêu.
Ghi chép liên quan tới yêu, đã sớm biến mất.
Cổ tịch mà Viên Thạc dạy, cũng rất ít ghi chép về yêu.
Cho nên, không chỉuần là Lý Hạo, thật ra trên thế giới hiện giờ, dù là siêu năng hay võ sư, cũng cũng không hiểu nhiều về yêu, cho nên có rất ít người biết, yêu, thật ra không tụ tập, đại yêu càng có ý thức lãnh địa của mình.
Khi một địa phương có đại yêu phân bố rải rác, có một chỗ đất trống, không có bất cứ yêu vật nào, lúc này, nếu là thời kỳ cổ văn minh, những người kia sẽ nói cho ngươi biết, tuyệt đối không nên đi!
Điều này chứng tỏ bên trong có yêu cường hãn hơn, cường hãn đến mức những tiểu yêu xung quanh không dám tới gần.
Đương nhiên, đây là kinh nghiệm của cổ nhân.
Siêu năng cùng võ sư hiện giờ, trừ cường giả Trung Bộ có chút hiểu biết đối với đại yêu, những người khác gần như hoàn toàn không biết gì, chỉ biết những yêu vật này rất mạnh, có đôi khi sẽ xuất hiện cùng với một số bảo vật.
...
Trên đường đi, chưa từng xuất hiện yêu vật.
Tốc độ của đoàn người Lý Hạo cũng nhanh hơn không ít.
Mắt thấy trời đã sắp sáng rồi, hừng đông, Lý Hạo không chuẩn bị tiếp tục đi, cho nên hắn để đội ngũ ngừng lại, truyền âm nói: "Ta đi tìm địa phương an toàn để nghỉ ngơi một chút, buổi tối xuất phát."
Giờ đã là ngày 20 tháng 9.
Lý Hạo cũng đang tính toán thời gian, trước 28, không biết có thể xuyên qua núi lớn, tiến vào phía đông Hoành Đoạn hạp cốc hay không.
Còn 8 ngày.
Xem xét dựa theo tốc độ tiến lên, có hơi khó, nhưng chỉ cần tăng tốc, vấn đề cũng không lớn, chờ loại bỏ đám truy binh kia, hoặc là xử lý bọn hắn, thì có thể tăng tốc.
Dặn dò mọi người đợi ở đây, Lý Hạo một mình tiến lên, chuẩn bị tìm địa phương an toàn cho những người này nghỉ ngơi.
Hắn di chuyển nhảy vọt, không có những người khác đi theo, tốc độ tăng rất nhanh.
Như viên hầu, xuyên qua dãy núi mênh mông vô bờ này.
Trên đường đi, gần như cũng không thấy yêu vật, điều này khiến Lý Hạo mơ hồ có chút bất an, làm sao không thấy con nào?
Trước đó, thường xuyên nhìn thấy dù có chút bất an, nhưng không thấy được yêu vật nào, hắn cũng có chút không an lòng.
Tiếp tục tiến lên, xuyên qua, Lý Hạo thấy được phía trước hình như có một ngọn núi nhỏ, không, cảm giác càng giống sơn cốc, bốn phía hở ra, ở giữa lõm xuống dưới, Lý Hạo chớp mắt, nơi này không tệ.
Trong lúc mơ hồ, hình như còn có hơi nước bốc lên?
Chẳng lẽ là hồ trong núi?
Lần này xuất hành, bọn hắn mang theo lương khô, nhưng không nhiều.
Cũng mang theo một chút nước, càng ít.
Cả ngày trời, không thấy hồ nước nào, cho nên đám Lý Hạo vẫn có chút thiếu nước.
"Nguồn nước... nơi có nguồn nước, động vật sẽ tập trung."
Lý Hạo ngược lại rõ ràng điều này.
Cho nên, hắn cũng không dám chủ quan, nơi đây cách bên kia hơi xa, lại cách núi đá, hắn cũng thấy không rõ lắm bên trong có chùm sáng hay không, Lý Hạo cẩn thận di chuyển, khí tức của hắn gần như không lộ ra ngoài.