TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 753: Tam sát (5)

Một tiếng giòn vang, xương cốt bị chặt đứt tại chỗ, nắm đấm của Nguyệt Bồ bị tiểu kiếm trực tiếp xẹt qua, xương cốt bị chặt đứt phát ra một chút âm thanh, sau một khắc, toàn bộ cánh tay phải đều rơi xuống đất.

Tiểu kiếm không dừng lại, cắt đứt cánh tay phải của đối phương xong, trong nháy mắt nó chém về phía đầu đối phương.

Nguyệt Bồ giờ khắc này, triệt để hoàn hồn.

Gã rống lên một tiếng, vội vàng né tránh nhưng đã có hơi muộn một chút, rắc một tiếng, toàn bộ cánh tay phải đã bị một kiếm chém đứt, thậm chí cả phần eo cũng bị xẹt ngang, một phần ba cơ thể gã đã bị cắt ngang.

Không có thống khổ, quá nhanh.

Thậm chí không có một chút thống khổ nào truyền đến, Nguyệt Bồ thấy cánh tay của mình rơi xuống, liền lúc đó bên eo phải cũng đã bị cắt ngang.

Phòng ngự của Tam Dương đỉnh phong, giờ khắc này giống như tờ giấy.

Trực tiếp bị một kiếm này công phá!

Hoàng Kiệt tốt xấu cũng từng thấy Lý Hạo đánh chết Vu Khiếu, ít nhiều vẫn coi trọng Lý Hạo một chút, nhưng Nguyệt Bồ căn bản chưa từng thấy qua Lý Hạo xuất thủ, cảnh giác đối với Lý Hạo còn không bằng Vu Khiếu.

Giờ khắc này, Nguyệt Bồ hoảng sợ, cánh tay trái trong nháy mắt hóa thành hắc ám chi kiếm, một kiếm chém tới Lý Hạo!

Mà Lý Hạo, cùng lúc với một kiếm chém ra, hắn đã sớm áp sát đối phương.

Tay trái sớm đã hiện ra trảo hình, một trảo xuất ra, răng rắc một tiếng, năm ngón tay chọc thẳng vào vai trái đối phương, đục thủng một lỗ, máu me lênh láng, hắn quát khẽ một tiếng, một trảo bóp mạnh, xương cốt bị bóp nát.

Đầu gối hắn nâng lên trong nháy mắt.

Oanh!

Lòng ngực của Nguyệt Bồ trực tiếp bị đầu gối đập nát.

Lý Hạo tay phải cầm kiếm, xoay ngược một vòng, hắn nắm chặt tiểu kiếm, đâm thẳng vào sau lưng đối phương.

Nguyệt Bồ mặt mũi tràn đầy mờ mịt cùng rung động…

Ánh mắt của gã thấy được ánh mắt Lý Hạo.

Hung ác, vô tình, giết chóc!

Đây là mới vừa bước vào Đấu Thiên sao?

Gã không cách nào tin!

Chính mình vậy mà là Tam Dương đỉnh phong sao?

Nơi xa, năm vị Tam Dương đang nhanh chóng bay về phía này, giờ phút này, mơ hồ cũng nhìn thấy một chút, nhưng nhìn không được rõ lắm, vẫn theo bản năng bay về phía Lý Hạo.

Mà sau một khắc, bọn chúng thấy được.

Lần này, nhìn đặc biệt rõ ràng.

Lý Hạo đâm một kiếm vào phía sau đối phương, Nguyệt Bồ thời khắc này cúi rập người xuống, toàn bộ ngũ tạng, đều bị đầu gối Lý Hạo đánh nát, trên lưng, tiểu kiếm càng là đâm thẳng vào trái tim.

Mà Lý Hạo cũng không ngừng tay.

Hắn dùng tay trái trực tiếp bẽ gãy cánh tay của đối phương, lượn quanh một vòng, cánh tay hắn giống như một con khỉ tay dài, chớp mắt một cái, vòng lên đầu của đối phương, tay trái gắt gao xiết chặt lấy cổ của gã.

Hơi dùng sức, răng rắc một tiếng, cái cổ đứt gãy.

Tay trái vung lên, một cái đầu bị hắn quăng đi, đập vào một góc trong bóng tối.

Chết!

Năm vị Tam Dương, giờ phút này đã nhanh chóng chạy tới, còn cách Lý Hạo khoảng hơn trăm mét, giờ khắc này đều nhìn rõ ràng, cả đám đều có chút mơ màng.

Sau một khắc, biến thành rung động.

Nguyệt Bồ… chết!

Đầu cũng mất rồi, vậy mà còn không chết, vậy thì cũng không phải là Tam Dương.

Nguyệt Bồ Tam Dương đỉnh phong, vì áp sát Lý Hạo quá mức, trong chớp mắt bị Lý Hạo đánh giết tại chỗ, Lý Hạo chính mình cũng cảm thấy quá nhanh, gã này thế mà dám áp sát mình… đây là không coi võ sư ra gì sao?

Sau một khắc, hắn đạp đất mà lên.

Trong nháy mắt, trường kiếm phá không, trực tiếp chém một đạo Hồng Ảnh thành hai đoạn.

Hắn không để ý đến hai đạo Hồng Ảnh kia. Lý Hạo không khác gì loài chim, bay thẳng về phía hai tên Diêm La, về phần ba người Hồng Nguyệt hắn không hề quản.

Một cái chớp mắt, hắn phá không mà tới.

Thiết Bích biến sắc, người phụ nữ bên cạnh càng là phát ra tiếng kêu chói tai, một cỗ sóng âm cuốn tới, Lý Hạo như là mãnh hổ, cuồn hống một tiếng!

Rống!

Sóng âm nổ tung, một cỗ sóng âm quét sạch tứ phương, ngọn núi đá phía bên dưới cũng ầm ầm sụp đổ.

Lý Hạo giờ khắc này đã hóa thân thành một con hỏa hổ.

Trong chớp mắt, tới gần hai người.

Thiết Bích mặt biến sắc, gầm lên một tiếng, trên người hiện ra một bộ giáp trọng thổ!

Oanh!

Lý Hạo đánh ra một quyền, áo giáp không nhúc nhích chút nào, nhưng rất nhanh, Thiết Bích nôn một ngụm máu, nội phủ chấn động dữ dội.

Nhìn thấy Lý Hạo nhanh chóng áp sát, chưa kịp đào tẩu, Thiết Bích rống lên: “Mau tới đây, liên thủ, người này đã là họa lớn…”

Người của Hồng Nguyệt, giống như có chút do dự.

Thế nhưng, tuyệt đối không thể để cho người của Hồng Nguyệt đi, Lý Hạo vừa mới giết chết Nguyệt Bồ, quá mức rung động, một khi ba vị cường giả rời đi, gã cùng người phụ nữ bên cạnh có thể sẽ chết.

Thiết Bích gào thét: “Mau lên, hắn không cách nào nhanh chóng phá vỡ phòng ngự của ta, liên thủ giết hắn, nếu không kẻ thù lớn nhất của hắn chính là Hồng Nguyệt…”

Ba vị Tam Dương sắc mặt biến hóa.

Sau một khắc, Trịnh Bình khẽ quát một tiếng, nhanh chóng chém về phía Lý Hạo, cùng lúc đó hai đạo Hồng Ảnh còn lại cũng nhanh chóng bay về phía hắn.

Năm vị Tam Dương trong đó còn có hai vị hậu kỳ, hai vị trung kỳ…

Lại thêm hai đạo Hồng Ảnh, thực lực như vậy, liên thủ đấu với Húc Quang cũng chưa chắc thất bại.

Ba người của Hồng Nguyệt sau khi có phản ứng, đã nhanh chóng có quyết định.

Lý Hạo… đã thành họa lớn!

Phiền phức lớn rồi!

Viên Thạc thứ hai.

Giờ phút này, nếu không có cách giải quyết Lý Hạo, có lẽ Hồng Nguyệt sẽ bị gia hỏa này điên cuồng trả thù, bọn chúng thậm chí không kịp đi ngăn cản Lý Hạo chém giết một vị Tam Dương đỉnh phong.