Ầm, ầm!
Từng võ sư hắc giáp bị siêu năng đánh lui, mộc hệ vờn quanh, trên mặt đất một ít cây cối nhanh chóng mọc ra, bao vây lấy bọn họ.
Hắc giáp khó phá, phòng ngự rất mạnh, nhưng bao vây bọn họ vẫn là có thể.
Còn mấy tên cường giả Nhật Diệu, càng là phụ trách tấn công chủ lực.
Cường giả kim hệ Nhật Diệu đỉnh phong, tung ra một quyền, dù là đánh không chết tất cả những võ sư Phá Bách bên trong hắc khải, cũng có thể đánh cho đối phương bay lên, lại bị Phi Thiên hệ trên trời nhanh chóng đánh xuống dưới mặt đất, trong khoảnh khắc rơi xuống đất, trên mặt đất liền có vô số nhánh cây vươn ra, tránh khỏi nhánh cây, liền có khả năng rơi vào một trong những cái hố lớn đó, bị vô số bùn đất lấp kín.
Các võ sư mới rồi còn chiếm ưu thế, theo chiến đấu tiếp diễn, lập tức bị áp chế.
Mấy vị đội trưởng, nhao nhao xuất thủ, thực lực cũng không yếu, cũng có thể sát thương kẻ địch, nhưng kết quả không được như ý lắm, rất nhanh liền bị đánh lui.
Nếu không phải trên thân mặc hắc khải, cứ như vậy một hồi, ít nhất tổn thất hơn phân nửa.
Mà đối phương không có hắc khải, lại là đột nhiên bị tập kích, cũng chỉ là chết 7-8 vị siêu năng, vả lại nhanh chóng liền ổn định trở lại.
…
Lông mày Lưu Long đã sắp nhăn thành hình chữ xuyên rồi.
“Aiiii!”
Thở dài một tiếng, y nhìn Lý Hạo, đây là Liệp Ma đoàn mà Lý Hạo muốn dẫn ra giết cường giả sao, nói thật, quá loạn.
Giờ phút này, thậm chí đã có 7-8 vị võ sư bị triệt để bắt làm tù binh, bị khóa lại hoặc bị đất vùi lấp, không thể động đậy.
Phòng ngự của hắc khải tuy rất mạnh, nhưng một khi bị người ta dùng lực chấn động mạnh vào bên trong, thì võ sư trong đó cũng sẽ bị đánh chết.
Cũng không phải là vô địch!
Lý Hạo im lặng nhìn xem, hắn nghĩ tới Chiến Thiên quân, nếu như có 50 Chiến Thiên quân ở đây, chưa hẳn đã mạnh hơn so với những võ sư này, nhưng bọn họ nếu là phối hợp, chỉ sợ những siêu năng này một hiệp đã bị giết một nửa, nhiều nhất công kích một lần, những siêu năng này dường như sẽ tổn thất đến không còn một móng.
Đương nhiên, đó là binh đoàn tinh nhuệ của cổ văn minh.
Những võ sư bây giờ, đều là binh lính tản mạn.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn phòng ngừa những người này chạy trốn, nhưng bây giờ… những siêu năng này căn bản không cần chạy, điều người ta muốn làm lúc này là tiêu diệt toàn bộ Liệp Ma đoàn cướp đoạt hắc khải, nếu không phải mấy tên Nhật Diệu còn kiêng kị Hồng Nhất Đường đang ở gần đây, để Hồng Ảnh bay khắp nơi tìm kiếm tung tích Hồng Nhất Đường, nếu phối hợp thêm Hồng Ảnh, mấy vị đội trưởng Phá Bách sớm đã chống không nổi.
Hắc khải có thể ngăn cản một số tập kích của Hồng Ảnh, nhưng vẫn là bị quấy rầy, trên thân Liễu Diễm đang bị một cái Hồng Ảnh bám chặt, cách lớp khải giáp, đang xâm nhập thể nội của Liễu Diễm, đang ăn mòn nội kình của đối phương.
Cùng với việc một số võ sư bị bắt, và việc đối phương tìm mãi vẫn không thấy được tung tích của Hồng Nhất Đường, mấy tên Nhật Diệu liền trở nên to gan lớn mật, nhao nhao bạo hống xuất thủ càng thêm lợi hại, trong chớp mắt đánh đến đám người Liễu Diễm nhanh chóng rút lui.
Phòng ngự cường đại, giờ phút này chỉ có thể cứu mạng, vốn không để bọn họ phản công hữu hiệu được.
Giờ phút này, mấy vị đội trưởng, bao gồm những võ sư khác cũng đều lo lắng trong lòng, vốn dĩ tưởng rằng là dễ như trở bàn tay, kết quả thực tế cho bọn họ một kích nặng nề, càng nhiều võ sư bị đối phương bắt, khóa ở một bên không thể động đậy được, .
Lúc này, Lý Hạo cũng giận dữ hét lớn: “Đổi người…kiếm tu một đội, phòng ngự một đội, võ sư quyền cước một đội…”
Đội ngũ rất loạn, cũng nghiêm trọng quấy nhiễu những người khác phát huy.
Cùng với tiếng gào thét của Lý Hằng, Hồng Thanh cũng lập tức hô lớn: “Kiếm tu Kiếm môn, xuất chiêu cùng ta, không cần loạn!”
“Giết!”
Cùng với sự điều chỉnh của bọn hắn, những võ sư còn lại đã không hành động giống như lúc đầu, mà cũng tự mình điều chỉnh lại một chút, phòng ngự ở phía trước, công kích ở phía sau, có người chuyên dùng nội kình chấn vỡ siêu năng dưới mặt đất, không để mặt đất tiếp tục trở thành mộ địa của bọn họ.
Đây chính là thực chiến.
Lúc này, bọn họ mới có thể nhanh chóng điều chỉnh, nếu là huấn luyện, rất khó có được hiệu quả nhanh như vậy.
“Người am hiểu thân pháp, đi theo ta, bắt giết siêu năng hệ Phi Thiên!”
Lúc này, Ngô Siêu cũng là rống to một tiếng, đạp đất mà lên, nhanh chóng bay lên không, tốc độ cực nhanh, mấy vị võ sư thân pháp lợi hại khác cũng nhanh chóng đằng không mà lên, cùng nhau giết những siêu năng hệ Phi Thiên trên không trung!
Trên trời dưới đất, đều là siêu năng, võ sư dưới Đấu Thiên thủ đoạn ít hơn nhiều.
Mà hắc khải cũng đang sang bằng những chênh lệch này.
Sau khi võ sư ổn định trở lại, dần dần, song phương đều có tử thương.
Nơi xa, đôi lông mày đang nhíu lại của Lưu Long, dần dần giãn ra.
Võ sư, dù sao cũng không phải là kẻ ngốc.
Lúc này gặp phải nguy hiểm, sau mấy lần điều chỉnh, mặc dù tổn thất gần một phần ba võ sư, nhưng đội ngũ cuối cùng vẫn có thể ổn định trở lại, đóng vững đánh chắc, bắt đầu chém giết những siêu năng kia.
“Phù!”
Lưu Long thở hắc ra, Lý Hạo cũng lộ ra chút tươi cười, bên trong những võ sư này, cũng là có người rất bình tĩnh, nói thật, hắn cũng không hiểu nhiều về việc bày binh bố trận, nhưng giờ phút này, những người này tự nhiên đã hình thành nên đội ngũ, ngược lại là ứng phó rất tốt với sự đuổi giết của siêu năng.
Hắn cẩn thận quan sát một chút, thu biểu hiện của tất cả mọi người để vào mắt.
Lại nhìn thời gian, giao chiến đã được 5 phút.
Động tĩnh không nhỏ, cũng may nơi này là hoang dã có thể tiếp tục mà đánh, sự lợi hại của siêu năng ba động, sớm muộn sẽ dẫn tới một số cường giả.
Ngay tại thời điểm song phương đang ác chiến.
Tên siêu năng Nhật Diệu dẫn đầu kia, mặt bỗng nhiên biến sắc.
Sau một khắc, trong sự rung động của tất cả mọi người, một đạo kiếm mang cách không đánh tới, trong nháy mắt giống như mãnh hổ xuất lồng, một kiếm xẹt qua, nhanh như chớp, mấy vị cường giả Nhật Diệu phía trước, thân thể lập tức vỡ nát!
Bốn tên Nhật Diệu, bị một kiếm này trực tiếp đánh chết tại chỗ!
Bên siêu năng, trong nháy mắt sụp đổ.
Đám người Hồng Thanh càng là rung động không hiểu, kiếm Thế!
Kiếm Thế của Lý Hạo!
“Thất thần làm gì? Giết, tiêu diệt bọn chúng, tốc độ nhanh chút!”
Sau khi mấy tên Nhật Diệu bị hắn một kiếm chém giết, những siêu năng còn lại cũng triệt để đánh mất dục vọng chiến đấu, nhao nhao trốn chạy.
Có người càng là giận dữ hét: “Hồng Nhất Đường, ngươi dám ám toán Hồng Nguyệt…Kiếm môn nhất định sẽ bị diệt…”
Hiển nhiên, đối phương đã xem Lý Hạo là Hồng Nhất Đường!
Lý Hạo không thèm để ý, một kiếm đâm vào lòng đất, dưới mặt đất, mấy tên siêu năng thổ hệ chạy trốn, lập tức bị kiếm Thế của hắn chém vỡ.
Phía trước, đám người Hồng Thanh cũng là nhao nhao bộc phát.
Kiếm khí tung hoành, chém giết những siêu năng đang chạy trốn kia tại chỗ.
Trên không, mấy tên siêu năng hệ Phi Thiên cũng muốn đằng không bay đi, còn chưa kịp trốn, một người từ giữa không trung một búa đánh xuống, Lưu Long một búa đánh chết một vị siêu năng, lưỡi búa vung vẩy nhanh chóng xẹt qua, trong chớp mắt giết sạch mấy tên siêu năng Nguyệt Minh!
Đám người Liễu Diễm cũng nhao nhao ra tay giết địch, trong chớp mắt, cục diện liền trở nên yên tĩnh.
Tiếng thở dốc, không ngừng vang lên.
Lý Hạo một kiếm chém đứt toàn bộ dây trói, hơn 10 võ sư đang bị khóa chặt kia, giờ phút này người người đều đỏ mặt tía tai, nhanh chóng nhảy lên, nói không nên lời dù chỉ một câu.
Áo giáp trên người, nhìn không ra nét mặt của bọn họ, nhưng hiển nhiên là có thể biết, bị bắt trong chiến đấu, cũng không phải là sự việc hay ho gì.
Lý Hạo thanh âm bình tĩnh: “Quét dọn chiến trường, thu thập Thần Bí Năng, phái người xuống dưới quét sạch cứ điểm… cho mọi người 10 phút đồng hồ, sau đó rút lui!”