TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 498: Tam Anh giết Tam Dương (6)

Thất sách sao?

Lý Hạo không biết có Nguyên Thần Binh sao?

Đương nhiên biết rõ!

Chỉ trong trong nháy mắt, hắn và Lưu Long đồng thời đạp không đi lên, bay vọt lên không trung, dù cho Lý Hạo không có tiến vào thông đạo thứ hai, ngay lúc này, hắn làm theo Phi Thiên mà đi.

Hình như muốn chạy trốn!

Trương Đình biến sắc, hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó, một cỗ siêu năng cường đại, Băng Phong thế giới, hướng tới Lý Hạo bọn họ mà lan tràn.

Muốn mượn cớ bỏ chạy sao?

Nói chuyện hoang đường!

Nếu như đã chọn xuất thủ, vậy thì không cần nể tình, không cần giấu diếm, nhất định phải giết chết bọn chúng mới được!

Lý Hạo đạp không đi lên, nội kình lập tức bộc phát, kiếm Thế bộc phát, một kiếm trở lại, chém vỡ khối băng.

Đúng vào lúc này, hắn giống như nhìn thấy được một con rắn!

Một đầu xà vô thanh vô tức, hướng đến hắn mà cắn nuốt!

Ảnh xà kiếm!

Lý Hạo biết rõ, bởi vì tính uy hiếp của hắn càng lớn hơn, càng mạnh hơn nữa, lực sát thương của hắn cường đại rất nhiều so với Lưu Long, cho nên trước tiên đối phương nhất định lựa chọn giết chết mình, cho nên. . . Thanh kiếm này, nhất định sẽ đối phó mình trước tiên!

Mà mình, cũng cũng chờ đợi giờ phút này.

Quăng kiếm!

Địa che kiếm trực tiếp bị hắn vung tay phát ra, thẳng đến Trương Đình, mà Lý Hạo tay không tấc sắt, giống như muốn đối phó ảnh xà kiếm. . . Trương Đình thiếu chút nữa đã nở nụ cười.

Không kịp cười!

Bởi vì Lưu Long trở lại rồi, một búa bổ tới hướng nàng, võ sư với nhau vẫn là ăn ý, hơn nữa trong tình thế này.

Không hề thương lượng qua. . . Nhưng Lưu Long biết rõ, giờ phút này, mình nên làm như vậy!

Lý Hạo, đi đối phó thanh kiếm kia!

Cón y, đối phó vị Tam Dương trung kỳ này.

Một búa bổ xuống, sóng biển lần nữa mang theo tất cả thiên địa, còn sóng biển lần này, hình như cũng có chút khác biệt, sóng thì vẫn là sóng như trước kia, nhưng mơ hồ trong đó, lại mang theo một số gì đó từ trước đến nay chưa từng có, xem cái chết tựa lông hồng!

Chiến Thiên quân trảm kích!

Trong lúc vô thức, vị võ sư này, hình như cũng có một ít ảnh hưởng đến.

Trảm!

Mặt Trương Đình lộ ra vẻ trào phúng, trong tay lần nữa xuất hiện một thanh Băng Chùy, một chùy đâm tới!

Ngươi cũng xứng?

Ngay trong lúc này, một thanh trường kiếm màu vàng, vô thanh vô tức, ở sau lưng nàng nổ bung, Vương Minh còn mang theo sự hoang mang. . .

Thế nhưng mà, không ngại để y hạ độc thủ.

Y thực sự là ngớ rồi!

Đến bây giờ, kỳ thật đều chưa thanh tỉnh.

Tam Dương?

Hình như còn không phải là Tam Dương bình thường, Lý Hạo và Lưu Long muốn làm Tam Dương. . .Y sắp bị hù chết rồi.

Thế nhưng mà. . . Xử lý Tam Dương ăn thịt lớn a!

Trước kia bọn họ liên thủ giết chết Nhật Diệu, y rất nhanh tấn cấp Nhật Diệu, lần này thì xử luôn Tam Dương. . .

Về phần Trương Đình là ai, vì sao là Tam Dương. . . Dù sao che giấu thực lực cũng không phải người tốt, bất kể nàng là ai ở đâu, xử lý a!

Tán hoa kiếm nổ ra!

Oanh!

Trương Đình cũng không ngờ tới, cái tên nhóc nhát gan như tên này, vừa nảy còn sợ đến run người, nhưng tình huống như bây giờ, rõ ràng là còn dám đánh lén mình. . . Nàng nở nụ cười, những người này đều bị điên rồi sao?

Một tên Nhật Diệu sơ kỳ, cũng dám đánh lén mình!

Còn không bằng Lưu Long đấy!

Bịch một tiếng nổ mạnh, kim kiếm nổ tung, phía sau lưng nàng ở bên trên Băng Giáp chỉ chấn động một hồi. . . Rõ ràng không có phá vỡ.

Cái này là chênh lệch!

Nhật Diệu sơ kỳ Vương Minh, mặc dù không kém, nhưng giờ phút này, đối mặt với Tam Dương trung kỳ, Lưu Long và Lý Hạo đều có thể công phá phòng ngự của nàng, duy chỉ có Vương Minh. . . Không thể làm được a.

Chỉ là khiến cho Băng Giáp chấn động qua một hồi, còn là đang trong lúc đối phương bị phân tâm nữa.

Vương Minh đang hoang mang bỗng giật cả mình.

Làm sao có thể?

Băng Giáp không có vỡ?

Lý Hạo đã đánh nát, còn đâm vào trong cơ thể đối phương, Lưu Long đánh nát, đánh tới mức đối phương sắp thổ huyết. . . Ta. . . . ngay cả đánh nát còn không thể được?

"Hừ!"

Hừ lạnh một tiếng, ánh mắt Trương Đình băng hàn, một chùy kiến đoản búa trong tay Lưu Long trực tiếp bị đâm thủng, thậm chí khiến cho tay phải của đối phương bị đóng băng, còn đang muốn đâm vào cổ họng của đối phương, phía sau lưng, Vương Minh không cam lòng, lần nữa nổi giận gầm lên một tiếng, trường kiếm Kim sắc lúc này đây không còn nổ ra, mà là đâm tới cái ót của đối phương!

Y nổi giận!

Xem thường ai đó?

Vù!

Hệ Kim, không hổ là hệ công kích rất mạnh, đâm ra một kiếm, giờ phút này, Trương Đình đang phân tâm cũng khẽ nhíu mày, một kiếm này. . . Có chút uy hiếp.

Không thể không quản!

Băng Chùy không thể đâm vào cổ họng Lưu Long, Lưu Long đã làm vỡ nát Băng Phong, đã lui về phía sau, nàng cũng không thèm để ý, phất tay đánh trả, một cái Băng Chuỳ từ phía sau, răng rắc một tiếng, trường kiếm kim sắc lập tức nứt vỡ!