Lý Hạo cười nói; "Lão đại, ta muốn tìm một vị Nhật Diệu chiến đấu, ngươi cho ta áp chế xem như thế nào đây?"
"Ân?"
"Ta muốn tấn cấp!"
Lý Hạo thấp giọng nói: "Ta muốn cùng Nhật Diệu tự mình đấu một lần, với Tôn Mặc Huyền giống như nhau, trong chiến đấu, làm được Thế dung hợp với nội kình, thần ý hiện ra. . . Ta không phải ngươi lão đại, cũng không phải là lão sư, đều là lão võ sư nhiều năm, ta quá trẻ tuổi rồi, không cần loại phương pháp này, ta trực tiếp tấn cấp. . . Đại khái sẽ thất bại!"
Mọi người không giống nhau, Lưu Long cũng là tích lũy nhiều năm, hắn quá trẻ tuổi, trực tiếp tấn cấp, hi vọng thật sự không lớn.
Lý Hạo cười nói: "Ta cảm thấy, ta cần muốn nhờ việc chém chết Nhật Diệu Thế, vô địch chi thái, một lần hành động bước vào Đấu Thiên!"
Lưu Long trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Nhật Diệu cũng không kém, ngươi Phá Bách. . ."
"Ta là Ngũ Cầm môn nhân!"
Lý Hạo nở nụ cười: "Hơn nữa, ta còn biết Cửu Đoán Kình, còn có Vô Ảnh Kiếm! Trước kia, ta thậm chí ta còn chém chết Tôn Mặc Huyền sắp tấn cấp, cùng hắn chiến đấu, nói thật, đối với ta ảnh hưởng rất lớn, ta cảm thấy, ta đang chính thức đi theo còn đường lột xác của võ sư!"
Lưu Long hít sâu một hơi, gật đầu: "Tốt, có điều ta đề nghị ngươi, dễ tìm hệ Thổ nhất, hệ Thủy, hệ Mộc giao chiến. . ."
"Tìm được ai thì tính ai, Nhật Diệu sơ kỳ là được, không cần nhiều!"
Lý Hạo nói xong, ngắm nhìn bốn phía, nhìn xem có một mình Nhật Diệu hay không, hoặc là một vị Nhật Diệu, mang theo mấy vị Nguyệt Minh cũng được.
Con đường này, hình như không có.
Phía trước hơn 1000m, mơ hồ có mấy cái quang đoàn, quá xa rồi, hắn chẳng muốn đi.
Lại nhìn thoáng qua phía bên cạnh con đường, Lý Hạo ánh mắt khẽ động: "Bên kia hình như có một vị Nhật Diệu. . . Không biết là ai, nếu như Kiếm Môn coi như xong, nếu những người khác. . . Vậy thì hắn làm!"
Kiếm Môn, tốt xấu gì cũng cho một thanh kiếm, Lý Hạo vẫn là rất thức thời.
Lưu Long cũng không nói gì, ba người nhanh chóng hướng đến đường kế bên đi vào.
. . .
Giờ phút này, toàn bộ ở bên ngoài thành, có Hắc giáp và siêu năng chiến đấu, có siêu năng ở giữa chiến đấu.
Cũng có người ngồi chổm hổm chờ ở ngoài cổ phòng, ngồi chổm hổm chờ những đồng kia giáp, chuẩn bị tiêu diệu chiến sĩ Đồng giáp.
Đương nhiên, cũng có người vẫn luôn trốn ở trong âm u, muốn nhìn một chút, có tiện nghi có thể nhặt hay không.
Đương thứ tám.
Một chỗ trong hẻm nhỏ, ở giữa hai bức tường, một thân ảnh đen đang bao phủ chính mình, yên lặng cùng đợi con mồi mắc câu.
Hắc Ám, bao phủ thân hình.
Y lưu lạc qua thông đạo thứ hai, siêu năng chấn động bị che đậy, ở đây trong bóng tối, càng thêm ẩn nấp.
Làm cường giả Nhật Diệu, y là hệ ám siêu năng, hoàn cảnh thành thị này, đối với y mà nói, là gặp may rồi, nếu không có siêu năng chấn động, lúc trước y cũng có thể tốt như cá gặp nước, đáng tiếc, siêu năng chấn động là một sự phiền toái lớn, không thể tới gần quá đối thủ.
Nhưng từ khi tiến nhập thông đạo thứ hai, siêu năng bị che lấp, y phát hiện, hôm nay, mới là thiên hạ của hệ ám!
Y đến từ tổ chức Phi Thiên, lúc này đây cũng có nhiệm vụ.
Nhiệm vụ của Phi Thiên rất đơn giản. . . Giết nhiều người.
Bất kể là Tuần Dạ Nhân, hay là hai cái còn lại của tam đại tổ chức, hay là nhưng Kiếm Môn rời rạt. . . Giết nhiều là được rồi.
Mục tiêu của Phi Thiên vẫn luôn rất quỷ dị, làm việc cũng rất quỷ dị, càng giống như tính chất của sát thủ, có đôi khi người nào cũng giết, có đôi khi người nào cũng giúp, nếu không cường đại bằng Phi Thiên, nên tổ chức do dự không quyết, sớm đã bị liên thủ để diệt rồi.
Phi Thiên có thể sinh tồn đến hôm nay, dĩ nhiên có chỗ đặc biệt.
Mà tổ chức Phi Thiên, cũng thu nhận lượng lớn cường giả hệ ám, toàn bộ lĩnh vực siêu năng, siêu năng hệ ám, tám thành đều bị Phi Thiên thu, càng thêm khiến cho Phi Thiên thần bí quỷ dị.
Phi Thiên rất khiêm tốn, cũng bị định là tổ chức tà năng, cái này cũng là một trong những nguyên nhân, giết người lung tung, còn không có mục tiêu chính xác, cho nên, chẳng những Tuần Dạ Nhân bị định là tổ chức tà năng, Hồng Nguyệt và Diêm La, kỳ thật cũng để Phi Thiên ra khoỉ phạm vi mục tiêu.
Lĩnh vực siêu năng, càng ưa thích xem y như một tổ chức sát thủ độc lập.
Đang lúc suy nghĩ những thứ này, lỗ tai có chút rung rung thoáng một phát, có người đến rồi.
Trong bóng tối, một bóng hình từ cuối ngõ tiến vào.
"Mục tiêu đến rồi!"
Trong lòng của y mừng thầm.
Vào thời khắc này, trong bóng tối, cái gương mặt người kia, chậm rãi xuất hiện, cường giả Phi Thiên cũng nhìn thấy, khẽ nhíu mày, Lý Hạo?
Phá Bách!