TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 428: Âm thầm gây rối (1)

Trong bóng tối.

Bên ngoài ngoại thành cổ thành, vẫn là một vùng đất trống vắng.

Lúc này, rất nhiều siêu năng giả, tập hợp ở đây.

Hồ Định Phương quét mắt ra bốn phía mấy vòng, không thấy Lý Hạo, sắc mặt rõ ràng không được tốt cho lắm.

Cho tới khi người của Diêm La đến chất vấn, tại sao lúc trước không nói về việc của giáp đen, Hồ Định Phương lạnh lùng nhìn Luân Chuyển Vương cả một lúc, hồi lâu mới hỏi: "Ngươi tình nguyện nói cho ta biết, di tích mà Diêm La phát hiện trong đó, có mấy phần lợi ích, mấy phần nguy hiểm?"

"Là não ngươi có vấn đề hay não ta có vấn đề đây?"

Sắc mặt Luân Chuyển Vương u lãnh: "Hồ Định Phương, ngươi cảm thấy mình là vô địch ở đây rồi à? Tam Dương hậu kỳ, hay ngươi cảm thấy mình có thể so với Húc Quang được rồi?"

Bàn về thực lực thì Hồ Định Phương vẫn là kém hơn bọn họ một chút.

Kết quả, tên này lại điên cuồng ngang ngược không ai bằng!

Không nể mặt Tử Nguyệt, cũng không cho Luân Chuyển Vương y mặt mũi, có phải là cảm thấy Tuần Dạ Nhân vô địch rồi?

Phi Thiên gần đây rất thần bí, chưa chắc sẽ tham dự vào cuộc vây đánh này.

Nhưng về phía Tử Nguyệt thì rất khó nói.

Ông ta cộng thêm Tử Nguyệt, đối phó với Hồ Định Phương và Hách Liên Xuyên, không nên quá qua loa, tên này muốn đi chết sao?

Hồ Định Phương bình tĩnh nói: "Được thôi, ngươi cứ đụng đến ta thử xem! Súng diệt thành của Hổ Dực Quân không chuẩn bị nhiều, chỉ có 10 khẩu, nếu ta không ra ngoài, không là người đầu tiên ra ngoài... Chỉ cần các người chống lại được 10 khẩu súng diệt thành, vậy thì không có vấn đề gì nữa! Luân Chuyển, đừng có đánh giá bản thân cao quá, thật nghĩ ta không có chuẩn bị gì sao?"

Ánh mắt ông ta nghiêm nghị, nhìn bọn họ một cái, cười lạnh nói: "Ta tin rằng ngươi cũng không có lá gan này! Hay là ngươi cảm thấy, người từ Trung Bộ tới, có thể giúp các ngươi ngăn cản được súng diệt thành?"

Thần sắc Luân Chuyển Vương rất khó coi!

Không chỉ ông ta, đằng xa, sắc mặt Tử Nguyệt cũng chẳng khá hơn bao nhiêu.

Súng diệt thành!

Đây cũng là một trong những sức mạnh của quân đội, loại vũ khí có tính sát thương lớn thế này, đều rất tuyệt mật, hơn nữa một hành tỉnh, khả năng chỉ có vài khẩu, còn lại đều chịu sự điều khiển của quân đội cấp cao bên trong.

Lực lượng siêu năng của ba đại tổ chức rất mạnh, nhưng cũng không mạnh đến mức thâm nhập được vào trinhg độ của quân đội cao cấp.

Đương nhiên, có vài hành tỉnh, quân đội và tổ chức siêu năng hợp tác, vậy thì không có gì để bàn nữa rồi.

Ở Ngân Thành, nắm giữ súng diệt thành, chỉ có thể là Thống Soái của một trong ba quân, Hồ Định Phương chính là một trong số đó, ngoài ra còn hai vị Thống Soái, trong đó còn phải kể đến Thống Soái ba quân trên danh nghĩa, vị đó thì quản lý trung quân.

Hồ Định Phương vừa dứt lời, Tử Nguyệt ở trên không trung lạnh lùng nói: "Nói như vậy, nếu Hồ Định Phương ngươi chết ở di tích này, thì sẽ dùng tới súng diệt thành? Vậy chẳng lẽ muốn chúng ta bảo vệ an toàn cho ngươi à? Thật là nực cười!"

Dứt lời, cười lạnh: "Bản thân ngươi không còn, ta xem ai có tư cách nắm giữ được súng diệt thành."

"Vợ ta!"

Hồ Định Phương thản nhiên nói: "Vợ ta chỗ nào cũng tốt, chỉ là chẳng xem đại cục ra cái gì! Ta chết rồi, không ra ngoài, nàng ta sẽ không kiêng nể gì đến đại cục nữa... Không tin, các người có thể thử xem?"

Lời này vừa nói ra, mọi người đều nhíu mày.

Không ngờ Hồ Định Phương còn có sắp xếp như vậy.

Nhưng mà suy nghĩ một hồi, vài người cũng không nói gì.

Cho dù không bắn súng diệt thành, những người khác có lẽ đều sẽ chết, Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương còn có cơ hội, có Nguyên Thần Binh trong tay, lại thêm thực lực của Tam Dương đỉnh phong, nếu chạy trốn vào thời khắc mấu chốt, chưa chắc là có chuyện gì, đương nhiên, không chết cũng bị thương nghiêm trọng, cái đó là không thể tránh khỏi.

Huống chi, người được đưa vào đều chết hết... người sống sót trở ra cũng khó mà ăn nói.

Dù sao bọn họ chỉ là thủ lĩnh của phân bộ, chứ không phải thủ lĩnh của tổng bộ.

Hồ Định Phương cười lạnh một cái, cũng không để ý tới mấy người này, lại dùng dư quang quét xung quanh một vòng, vẫn là không thấy mấy người Lý Hạo ở đâu, ông ta không khỏi nhìn về khu thị trấn nhỏ đằng xa, đó chính là ngoại thành.

Lẽ nào... bọn người Lý Hạo đã lạc vào ngoại thành rồi?

Thế thì rất phiền phức!

Nếu là đơn độc đến trước, ông ta ngược lại không ngại gì mà trực tiếp đi vào tìm xem, nhưng dù sao cũng đã nhận lời với Hầu Tiêu Trần rồi, lúc này, còn có đám Tuần Dạ Nhân đi theo, ông ta đi rồi, một khi Hồng Nguyệt và Diêm La ra tay giết người... Hách Liên Xuyên cũng không ngăn được.