Sông lớn gào thét, cọ rửa thiên địa, lực lượng vạn đạo hội tụ, ầm ầm, đâm vào trên người gã, một lần rồi lại một lần, huyết dịch lập tức bị hòa tan, vô số năng lượng tràn lan, Ánh Hồng Nguyệt bạo hống một tiếng, giãy giụa bay ra, máu thịt gã khôi phục, sắc mặt trắng bệch.
Mà Lý Hạo lại hóa thành hình người, liếm môi một cái, khẽ cười: “Dung hợp huyết mạch bát đại gia, mùi máu cũng không tệ lắm!”
Ánh Hồng Nguyệt biến sắc!
Tên này muốn nuốt sống máu của ta!
Lý Hạo từng bước đi về phía gã: “Không phải ngươi thích dung hợp sao? Không phải ngươi thích huyết mạch của bát đại gia sao? Đến đây, hôm nay ngươi và ta dung hợp với nhau, ta cho ngươi cơ hội! Ánh Hồng Nguyệt, ta cho ngươi cơ hội, ngươi có dám lấy không!”